KHÔNG CÓ NGÀY MAI - Trang 83

“Vì cô ấy đang vi phạm pháp luật,” tôi nói. “Cô ấy hẳn đã sợ xanh đít

nhái rồi.”

“Còn tại sao chị ấy lại mang súng?”

“Thông thường cô ấy có mang theo súng không?”

“Không bao giờ. Đó là đồ thừa kế. Chị ấy cất nó trong ngăn kéo quần

áo, như người ta vẫn làm.”

Tôi nhún vai. Khẩu súng là lỗ hổng lớn thứ hai trong câu chuyện.

Người ta lấy súng khỏi ngăn kéo vì vô vàn lý do. Phòng vệ, tấn công.
Nhưng không đời nào lấy chỉ để phòng khi bản thân họ đột nhiên muốn tự
sát ở một nơi cách xa nhà.

Jake nói, “Susan không nặng quan điểm chính trị lắm.”

“Được rồi.”

“Vì thế không thể có mối liên hệ với Sansom.”

“Thế tại sao tên ông ta xuất hiện?”

“Tôi không biết.”

Tôi nói, “Hẳn là Susan đã lái xe đi. Không thể mang súng lên máy

bay. Có khi bây giờ xe cô ấy đang bị kéo đi. Chắc chắn cô ấy đã đi qua
đường hầm Holland và đậu xe ở mãi trong trung tâm thành phố.”

Jake không trả lời. Cà phê của tôi đã lạnh. Nữ nhân viên phục vụ đã

ngừng rót thêm. Bàn chúng tôi chẳng sinh lãi mấy. Những bàn khác đã đổi
đến hai lượt khách rồi. Những người đang làm việc, đi lại nhanh, nạp năng
lượng, chuẩn bị sẵn sàng cho một ngày bận rộn. Tôi hình dung Susan Mark
mười hai giờ trước, đang sẵn sàng cho một đêm bận rộn. Mặc đồ. Tìm khẩu
súng của cha cô, nạp đạn, nhét nó vào chiếc túi đen. Leo lên xe, chạy theo
đường 236 tới Beltway, xuôi chiều kim đồng hồ, có thể đổ xăng, đi vào

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.