KHÔNG CÓ NGÀY MAI - Trang 88

Anh ta hỏi, “Chính xác thì anh đã nói gì?” Thế nên tôi thuật cho anh

ta biết, rồi thì anh nói: “Chúa ơi, nghe như chuyện tào lao vớ vẩn về đặc vụ
nội gián ấy.”

Tôi nghĩ ông đã đẩy cô ấy qua miệng vực.

“Tôi xin lỗi,” tôi nói một lần nữa.

Vài phút sau đó tôi phải hứng đòn từ mọi phía. Jacob Mark trừng

trừng nhìn tôi bởi tôi đã giết chị gái anh. Nữ phục vụ cáu kỉnh bởi trong
thời gian chúng tôi dây dưa bằng hai ly cà phê, lẽ ra cô ta đã có thể bán
được tám suất ăn sáng. Tôi lấy ra một tờ hai mươi đô nhét xuống dưới đĩa
mình. Cô ta trông thấy tôi làm việc ấy. Khoản tiền giá trị bằng tiền boa từ
tám suất ăn sáng nằm ngay đó. Việc ấy giải quyết được vấn đề cô phục vụ.
Vấn đề Jacob Mark hóc búa hơn. Anh ta vẫn ngồi yên, im lặng, giận dữ.
Hai lần tôi thấy anh liếc đi chỗ khác. Sửa soạn để chấm dứt câu chuyện.
Cuối cùng anh nói: “Tôi phải đi. Tôi có việc cần làm. Tôi đã tìm ra một
cách thông báo cho gia đình chị ấy.”

Tôi nói, “Gia đình à?”

“Molina, chồng cũ. Và họ có một đứa con trai, Peter. Cháu tôi.”

“Susan có con trai à?”

“Việc ấy liên quan gì đến anh?”

Chỉ số IQ của chó săn Labrador.

Tôi nói, “Jake này, chúng ta đã ngồi suốt đây nói về vũ khí, mà anh

vẫn không nghĩ tới chuyện nhắc tới chuyện Susan có một đứa con trai à?”

Anh ta ngẩn ra một lúc. Rồi cất tiếng, “Nó không phải trẻ con. Cháu

tôi đã hai mươi hai tuổi rồi. Giờ nó là sinh viên năm cuối ở Đại học Nam

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.