KHÔNG CÒN LÀ CON NGƯỜI - Trang 124

“Thế ạ?”
Miharu ngạc nhiên, cô bất giác hỏi. Suzuhara ảm đạm khẽ gật đầu.
“Khi báo cáo trạng thái ở buổi họp định kỳ, ban đầu mọi người đều

nói ra những điều mình thắc mắc phiền muộn. Giống như hai chị vậy.
Nhưng rồi họ quen dần và chỉ báo là “Không có vấn đề gì”. Thông thường
là vậy. Nhưng rồi sau đó, khi một hội viên có vấn đề lớn xảy ra trong gia
đình mình, hội viên đó sẽ rời khỏi hội. Nhưng lỗi không phải ở chị
Yamasaki. Chị ấy đã luôn nhiệt tình tư vấn và đưa lời khuyên cho mọi
người.”

Suzuhara nói. Với một người hay trả lời ngắn gọn như Suzuhara thì

câu trả lời vừa rồi thật dài.

“Chúng tôi không có bất mãn gì với chị Yamasaki đâu.”
“Thế … thế ạ.”
“Chúng tôi chỉ muốn trò chuyện với chị Suzuhara một chút thôi mà.

Phải không chị Miharu?”

“Vâng.” Đột nhiên bị lôi vào, tuy ngạc nhiên nhưng cô cũng hùa theo

Tsumori, “Nếu chị không phiền, hay là nhân dịp này chúng ta giao lưu thân
thiết hơn nhé?”

Nghe Miharu đề nghị, Suzuhara hơi xấu hổ một chút rồi đáp: “Vâng,

tôi rất vui khi được trò chuyện nhiều hơn với hai chị.”

•••

Con gái tôi đang khóc ở bên kia đầu dây. Bao nhiêu năm đã qua kể từ

lần cuối cùng tôi nghe thấy tiếng con gái tôi khóc lóc đau khổ đến thế này?
Nó vốn là đứa con gái mạnh mẽ. Thời đi học, dù có cãi nhau với bạn cùng
lớp, dù có bị thương, nó cũng rất ít khi để người khác thấy mình rơi nước
mắt.

“Con phải làm sao đây mẹ ơi?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.