KHÔNG CÒN LÀ CON NGƯỜI - Trang 153

“… Yuu ơi, con có đang thức không?”
Không có lời đáp cho câu hỏi của cô. Chỉ có sự im lặng tràn ngập căn

phòng, thời gian cứ lặng lẽ trôi đi không gây nên một tiếng động nào.

Một ngày hè nữa lại sắp đi qua.

Một buổi chiều thứ Năm. Để hỏi lại thông tin về buổi họp mặt thư

giãn vào thứ Bảy tuần đó, Miharu gọi điện tới Tsumori.

Lần này hai người định tham gia buổi họp nhóm do Ishii chủ trì. Có lẽ

là người theo trường phái hoạt động ngoài trời, nên nội dung chủ yếu của
những buổi họp mặt mà chị Ishii lên kế hoạch là các hoạt động thể chất bên
ngoài. Mọi người dự định tổ chức đi dạo bộ trong rừng, đắm mình trong
thiên nhiên rừng núi.

Miharu không hẳn có xu hướng thích hoạt động trong nhà, nhưng

cũng không phải kiểu người chủ động tham gia các hoạt động bên ngoài.
Với tính cách của cô, cô sẽ không bao giờ tự mình nghĩ tới việc đi dạo bộ
trong rừng cả.

Thế nên khi đột nhiên tham gia hoạt động này, cô không biết sẽ cần tới

những gì. Cô đã chuẩn bị những thứ cô nghĩ mình sẽ cần đến, nhưng không
tự tin là đã đủ hay chưa. Vì thế cô định bàn với Tsumori xem hôm đó nên
tham gia với trang phục gì, mang theo những thứ gì v.v…

Lắng nghe tiếng chuông chờ không dứt từ máy di động của Tsumori,

Miharu chợt thấy nghi hoặc. Bình thường Tsumori sẽ trả lời điện thoại
trong năm hồi chuông, nhưng hôm nay đợi mãi chưa thấy cô bắt máy.

Chắc cô ấy đang bận làm gì đó chăng.
Nghĩ thế, Miharu định gọi lại thì đột nhiên tiếng chuông chờ dừng lại.
“… Alô?”
Trong khoảnh khắc, Miharu ngỡ như mình vừa gọi nhầm đến một số

nào khác. Giọng trả lời vừa thấp vừa nhỏ, khác hẳn với giọng nói của
Tsumori mọi khi.

“A lô, chị Miharu đây. Tsumori đó à em?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.