KHÔNG CÒN LÀ CON NGƯỜI - Trang 177

Một giọng nói với ngữ điệu như nói với trẻ con vang lên. Giọng nói

thật dịu dàng, khác hẳn với giọng điệu thô lỗ thường ngày.

“Anh nghĩ một lúc nào đó sẽ phải nói với em, có lẽ giờ là lúc thích

hợp rồi.”

Cảm giác lạ lẫm mãnh liệt và cảm giác trái tim nặng như chì đan xem

vào nhau.

Không hiểu sao cô không muốn nghe. Rốt cuộc Isao định nói gì với cô

đây?

“Anh nhắc lại nhé, Yuichi thật đã chết rồi. Con vật mà em nghĩ là

Yuichi chỉ là một con sâu bình thường thôi.”

“Vì con bị đột biến nên mới thành ra hình thù ấy, nhưng vì thế mà nói

đó không phải là con trai chúng ta thì…”

“Không phải thế.”
Bị giọng nói quả quyết cắt ngang, Miharu khựng lại.
Nếu được xác định là đã mắc “Hội chứng biến thành sinh vật quái dị”,

bệnh nhân sẽ đón cái chết về mặt xã hội của mình. Thế nên trên hộ tịch,
Yuichi được coi là đã chết. Cô hiểu điều đó, nhưng đó chỉ là vấn đề thủ tục
hành chính, thực tế Yuichi vẫn sống dưới vẻ ngoài là một sinh vật quái dị.
Isao cứng đầu không muốn công nhận việc Yuichi bị đột biến, anh gọi con
là con sâu và đối xử tệ bạc với con… Đó là nhận thức của Miharu lúc này.

“Yuichi không bị biến thành sinh vật quái dị nào hết.”
“Sao có chuyện đó được. Chúng ta đã khám cho con ở bệnh viện rồi

mà.”

Miharu hoang mang nói. Isao lắc đầu.
“Là do em không thể tin vào cái chết của Yuichi đấy thôi.”
“… Không thể nào…”
“Con sâu mà em nghĩ là Yuichi ấy thực ra chỉ là một con sâu bình

thường, không có quan hệ gì với Yuichi cả. Căn bệnh lạ mà em tin đó là thứ
được dựng lên, không phải là thật.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.