KHÔNG CÒN LÀ CON NGƯỜI - Trang 50

“Tuy họ nói là không thu hội phí…”
Vừa húp canh miso, Isao vừa chau mày nói.
“… Nhưng những chỗ đó không phải rất đáng ngờ hay sao?”
“Sao anh lại bảo đáng ngờ?”
“Tóm lại thì hội gia đình là cái hội kiểu gì mới được?”
Bị chồng nghiêm giọng hỏi, Miharu hơi nhụt chí trả lời.
“Ở hội đó những gia đình có con em bị đột biến sẽ tập hợp lại và giao

lưu với nhau…”

“Để làm gì?”
“Ơ thì… à, là để động viên nhau. Những gia đình có cùng hoàn cảnh

sẽ nâng đỡ, tương trợ nhau. Sau đó, ờm, mọi người sẽ cùng trao đổi thông
tin. Những việc đó rất quan trọng mà? Chúng ta có thể yên tâm hơn bởi
những lúc gặp khó khăn vướng mắc sẽ có người để bàn bạc, vả lại…”

Thấy Miharu giải thích lộn xộn, Isao thở một hơi dài.
“Chuyện đó có ích thật sao? Nó chỉ xoa dịu em trong chốc lát thôi.

Giao lưu ư? Trao đổi thông tin ư? Bàn bạc tư vấn ư? Chỉ là những lời đẹp
đẽ bề ngoài. Thực tế nó chẳng khác gì hội con gái hay hội các bà nội trợ cả.
Chỉ là một hội thích tụ tập tám chuyện than vãn nhưng lại lấy một cái tên
thật đao to búa lớn là “hội gia đình” mà thôi.”

Thấy Isao vừa nói vừa nhếch mép cười coi thường, Miharu như đông

cứng lại. Cô không ngờ chồng lại phản ứng như thế.

“Hay đó là một tổ chức tôn giáo đáng ngờ? Kiểu như “Nếu mua chiếc

bình linh thiêng này thì bệnh của con chị sẽ thuyên giảm” ấy?”

“Anh đùng nói lời khó nghe nữa!”
Thấy Miharu nổi nóng, Isao vẫn nhìn cô với ánh mắt điềm tĩnh.
“Vì em rất dễ bị tác động. Nếu em bị một tổ chức đáng ngờ lôi kéo, bị

họ tẩy não rồi dụ dỗ em đầu tư tiền bạc vào đó thì rắc rối lắm.”

“Không đời nào em làm thế.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.