KHÔNG CÒN TÂM TRẠNG ĐỂ YÊU - Trang 132

chính mình có một con như thế, nhưng Missy và Poppet là thế nào? Chúa
ơi, chỉ nghe tên của hai con chó đó cũng đủ rút hết một vài ounce
testosterone rồi. Nếu anh lắng nghe lâu hơn, anh sợ rằng mình sẽ mọc ra
một cái âm đạo mất. Để bảo vệ sự lành mạnh về tinh thần và tính đàn ông
của mình, Sebastian nghe lén một vài cuộc trò chuyện khác diễn ra quanh
anh trong khi Lorna vẫn cứ nói luyên thuyên không dứt.

"Tôi sẽ phải mua một trong những cuốn sách của cô," gã đứng kế bên

Clare nói. "Tôi có thể biết được một hay hai điều gì đó về cô." Anh ta cười
với trò hề của mình, nhưng dường như chẳng thèm để ý đến việc anh ta là
người duy nhất cười.

"Rich, anh cứ luôn nói thế," Clare nói một cách mềm mại như bơ. Ánh

sáng từ những cây đuốc chiếu vào và xuyên qua những lọn tóc đen uốn
cong mềm mại, chạm nhẹ vào khóe môi của nụ cười giả-vờ-chết-tiệt của
cô.

"Lần này tôi sẽ làm thế. Tôi nghe chúng thật sự khêu gợi. Nếu cô cần

nghiên cứu, cứ gọi cho tôi nhé."

Không hiểu sao, khi Rich nói điều đó, nó nghe bẩn thỉu và không đứng

đắn. không như lúc Sebastian nói. Hay… có thể nó cũng có vẻ như thế và
anh đã không muốn nghĩ anh cũng là một gã đần như Rich.

Khóe nụ cười giả tạo của Clare nâng lên cao hơn, nhưng cô không trả

lời.

Đứng đối diện phía bên kia Sebastian, Joyce trò chuyện với một vài

người phụ nữ trông bằng khoảng tuổi bà. Anh thật sự nghi ngờ rằng họ
cũng là những người bạn thân của cha anh. Họ trông quá giàu và là những
thành viên Junior League quá bảo thủ.

"Betty McLeod nói với tôi rằng Clare viết tiểu thuyết lãng mạn," một

trong số họ nói, "Tôi thích những cuốn sách vô giá trị. Càng vô giá trị càng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.