KHÔNG CÒN TÂM TRẠNG ĐỂ YÊU - Trang 135

"Với một chừng mực tôi có thể nhớ, ông ấy đã sống ở sân sau của mẹ

tôi," cô tiếp tục khi Dusty hát về việc có được một tình yêu nhỏ bé vào buổi
sáng. Cô quay lại và ngước lên nhìn anh qua bóng đêm loang lổ. "Trong
nhiều khía cạnh, tôi biết ông ấy còn hơn chính cha ruột của mình. Đó là vì
tôi sống cùng với ông ấy nhiều hơn."

Anh cho rằng bên trong anh đang rối tung lên bởi Clare chẳng qua là do

anh đã không làm tình trong nhiều tháng qua. Chắc chắn đó là lý do. Cùng
với đám tang của mẹ anh và những việc khác đang diễn ra, anh đã bỏ qua
đời sống tình dục của mình. Ngay khi anh về nhà, anh sẽ phải làm một điều
gì đó để giải quyết việc này. "Nhưng ông ấy không phải là cha cô."

"Ừ. Tôi biết."

Một người đang ông không nên bỏ qua đời sống tình dục của mình. Đặc

biệt là khi người đó không thường quen với những việc như thế. Anh đưa
ly lên môi và uống hết rượu scotch. "Khi còn nhỏ, tôi thường tự hỏi."

"Rằng tôi có biết Leo không phải là cha tôi không chứ gì?" Cô cười, âm

thanh biểu lộ sự thích thú, và bước thêm một bước về phía anh. "Ừ. Tôi
biết. Thành ngữ ‘kẻ lừa dối hàng loạt’ được tạo nên dành cho cha tôi. Mỗi
lần tôi đến thăm ông ấy, ông ấy đều có một người phụ nữ mới. Đến giờ vẫn
thế, và ông ấy đã được bay mươi tuổi." Ánh sáng của những ngọn đuốc cắt
ngang bóng đêm và chiếu vào khuôn ngực của Clare nhưng lại giấu đi
khuôn mặt của cô trong bóng đêm tối đen như mực.

Ký ức về hình ảnh cô không mặc gì ngoại trừ chiếc quần lọt khe màu

hồng xuất hiện trong đầu anh. Mọi thứ trong anh trở nên hỗn độn, không rõ
ràng, nhất là khi đối mặt với người phụ nữ đang đứng trước mặt anh. Ham
muốn đang bò dần xuống bụng và bóp chặt háng anh. Anh tránh nhìn vào
ngực cô và nhìn ra phía sau lưng anh. Điều cuối cùng anh cần để làm rối
tung cuộc đời mình là Clare Wingate.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.