KHÔNG CÒN TÂM TRẠNG ĐỂ YÊU - Trang 163

"Chết tiệt." Anh ngồi xuống ghế. "Con không thể làm việc này." Anh bị

tê liệt và bị tấn công cùng một lúc, như anh cắm chìa khóa vào ổ cắm điện.
"Con nghĩ mình có thể làm, nhưng con không thể gói ghém đồ đạc của mẹ
như thể mẹ không bao giờ quay trở lại." Đôi mắt anh cay xè và anh nuốt
một cách khó khăn. Anh đặt khuỷu tay lên đầu gối và dùng tay che mặt lại.
Một âm thanh như tiếng tầu hàng đang chạy trong tai anh, và anh biết nó
xuất hiện từ áp lực níu giữ lại mọi thứ. Anh sẽ không khóc như một người
phụ nữ kích động. Đặc biệt là trước mặt cha anh. Nếu anh có thể kìm nén
mọi thứ trong một vài giây nữa, mọi áp lực sẽ biến mất và anh sẽ trở lại
bình thường.

"Không có gì xấu hổ khi yêu quý mẹ mình," anh nghe tiếng cha nói trong

sự tàn phá trong đầu anh. "Sự thật, nó là biểu hiện của một người con trai
tốt." Anh cảm nhận tay của cha anh ở phía sau đầu, sức nặng, thân thuộc và
đầy an ủi. "Mẹ con và ta không hòa thuận với nhau như ta biết bà ấy yêu
con rất nhiều. Bà ấy cứ xù lông nhím đối với những việc liên quan đến con.
Và bà ấy sẽ không bao giờ thừa nhận rằng con trai bà không bao giờ làm gì
sai trái."

Điều đó đúng thật.

"Bà ấy đã làm một việc tuyệt vời là tự nuôi dạy con, và cha luôn biết ơn

bà ấy vì điều đó. Chúa lòng lành biết được cha đã không ở bên cạnh con
nhiều như cha nên làm."

Sebastian ấn mạnh lòng bàn tay vào hai mắt mình, sau đó thả lỏng tay

xuống giữa hai đầu gối. Anh ngẩng đầu nhìn cha đang đứng kế bên. Anh hít
sâu và cơn nhức nhối đằng sau mắt anh tan dần đi. "Mẹ đã không làm việc
đó dễ dàng đi."

"Đừng bào chứa cho cha. Cha có thể đấu tranh hơn, có thể quay lại tòa

án." Bàn tay ông chuyển đến vai Sebastian và ông nhẹ nhàng bóp vào vai
anh. "Cha có thể làm nhiệu việc. Cha nên làm một vài điều, nhưng cha…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.