KHÔNG CÒN TÂM TRẠNG ĐỂ YÊU - Trang 247

"Ừ, ừ." Anh lướt các đốt ngón tay khắp ngực trái cô. Đôi môi cô hé mở

và cô hít thật sâu vào. "Em muốn ư?"

Cô cắn môi trên và lắc đầu, nhưng cả hai đều hiểu rằng cô đang nói dối.

Anh thở dài và thả hai tay ra khỏi người cô. "Đưa anh đi tham quan cái

nhà chết tiệt này."

Cô quay người lại và để anh đi theo sau lưng mình. Đúng vậy, điều cuối

cùng cô cần là Sebastian chạm vào cô ở nhà mẹ cô. Nhưng một phần khác
trong cô, phần mới xuất hiện lại mong muốn được khám phá sự khoái lạc
của thứ tình dục vô nghĩa, mong muốn anh làm điều đó và làm điều đó
nhiều hơn nữa.

Cô chỉ cho anh phòng mẹ cô dùng để làm văn phòng, phòng khách chính

và thư viện. Anh cố giữ tay mình không chạm vào cô, nhưng đều mất tác
dụng khi vô tình chạm vào cô, "Em thương dành rất nhiều thời gian ở đây
khi còn bé," cô nói, chỉ về phía những chồng sách bọc da được chất từ dưới
sàn lên đến trần nhà. Căn phòng được trang trí với những chiếc ghế da cổ
và một vài chiếc đèn kính Tiffany. (Đèn kính Tiffany là một loại đèn kính
màu nổi tiếng bậc nhất thế giới. Tiffany là thương hiệu độc nhất vô nhị vì
đã tạo ra những tác phẩm nghệ thuật bất hủ nằm trong kính. Đèn kính
Tiffany do Louis Confort Tiffany (1848-1933), một họa sĩ tài ba kiêm kỹ
nghệ gia bậc thầy, một trong những đại diện tiêu biểu cho Trường phái
Nghệ thuật Tân Hiện đại (L’Art Nouveau) sáng chế ra. Những bí mật sản
xuất đèn kính màu của Tiffany chỉ nằm trong tay vài cơ sở sản xuất kính có
xuất xứ từ xưởng của Tiffany cuối thế kỷ 19 đầu thế kỷ 20)

"Anh nhớ." Anh bước dọc theo các kệ sách âm tường bằng gỗ *** ngữa.

"Sách của em nằm ở đâu?"

"À, ừm, sách của em toàn là sách bìa mềm."

Anh quay sang nhìn cô. "Thì sao?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.