cưới của Lucy."
"Điều này không có nghĩa gì cả. Làm thế nào mà một người đàn ông lại
biến thành đồng tính cơ chứ? Thật bất ngờ."
Sebastian nhìn cha mình, người đang bận rộn sắp xếp lại bát đựng đường
và kem bằng bạc.
"Một người đàn ông không ‘biến thành đồng tính’, mẹ ạ. Trong sự nhận
thức muộn màng, các dấu hiệu đều có sẵn."
"Dấu hiệu nào? Mẹ chẳng thấy gì cả."
"Lúc này nhìn lại, anh ta có sở thích quái dị với những chiếc khuôn làm
bánh cổ nhỏ."
Khuôn làm bánh ư? Khuôn làm bánh là cái quái quỷ gì vậy nhỉ? Ánh mắt
Sebastian hướng về ô cửa trống. Không giống cha mình, anh sẽ không giả
vờ rằng anh không nghe trộm. Đây là một chuyện rất thú vị.
"Rất nhiều người đàn ông thích những chiếc khuôn làm bánh đẹp."
Và hai người phụ nữ này vẫn chưa biết anh ta là người đồng tính sao?
"Mẹ hãy kể tên người đàn ông nào thích khuôn làm bánh đi," Clare yêu
cầu.
"Một vị đầu bếp trên tivi. Mẹ không nhớ tên của ông ta." Joyce ngừng
một lát và nói tiếp, "Vậy con có chắc việc chia tay với Lonny không?"
"Con chắc ạ."
"Thật đáng tiếc. Lonny có cách cư xử rất tốt. Mẹ nhớ món cà chua đông
của nó."