KHÔNG CÒN TÂM TRẠNG ĐỂ YÊU - Trang 57

khác hơn, anh ta không nên giả vờ thích phụ nữ." Leo đặt tay lên vai Clare
và an ủi cô. "Điều đó không đúng."

"Bác cũng biết sao, Leo?" Cô lắc đầu và tiếp tục lờ Sebastian đi. "Tại sao

điều đó lại quá rõ ràng với mọi người trừ cháu ra?"

"Vì cháu muốn tin vào anh ta, và một vài người đàn ông rất quỷ quyệt.

Cháu rất tốt và bản tính hiền lành, nên anh ta đã lợi dụng điều đó. Cháu
xinh đẹp và thành công, một ngày nào đó cháu sẽ tìm thấy một người thích
hợp với cháu."

Sebastian không nghe được cha anh phát biểu nhiều câu dài như vậy khi

anh đến thành phố này. Ít nhất là khi anh có đứng nghe trong một khoảng
cách không xa.

"À." Clare nghiêng đầu mình sang bên. "Bác là người đàn ông ngọt ngào

nhất."

Leo cười rạng rỡ, và Sebastian đột nhiên có một ước muốn mãnh liệt là

đốn ngã Clare, giật đuôi tóc đuôi ngựa của cô hoặc ném bùn vào cô và vấy
bẩn cô như anh đã làm khi cô làm anh cáu khi cô còn nhỏ. "Tôi đã kể cho
mẹ cô và cha tôi rằng tôi tình cờ gặp cô vào đêm trước ở Double Tree," anh
nói. "Thật tiếc là cô phải đi và chúng ta đã không, à…nói chuyện với nhau
nhiều hơn."

Clare cuối cùng cũng hướng sự chú ý của mình về phía Sebastian, vẫn

với nụ cười giả tạo trên đôi môi hồng căng mọng đó, cô nói, "Đúng vậy. Đó
thực sự là một trong những điều hối tiếc nhất trong cuộc đời tôi." Cô quay
lại nhìn Leo và hỏi, "Việc điêu khắc hình mới nhất của bác như thế nào?"

"Nó gần hoàn tất. Cháu nên đến xem nó."

Sebastian thọc ngón tay và hai túi trước chiếc quần jeans. Cô đã thay đổi

chủ đề và một lần nữa ngó lơ anh. Anh để cô thay đổi chủ đề, chỉ lúc này

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.