KHÔNG CÒN TÂM TRẠNG ĐỂ YÊU - Trang 9

Cô đẩy một lọn tóc rối màu nâu đậm ra phía sau tai và cố mỉm cười. Cô
phải đào sâu bên trong, vào phần cư xử lịch sự. Vào phần mang quà đến
các buổi tiệc tối và gởi lời cám ơn ngay khi cô về đến nhà. Phần làm cô có
những lời nói dễ nghe - nếu không nghĩ đến - đối với mọi người. " Anh
khoẻ không?"

" Khoẻ."

" Thật khó tin." Cô liếm đôi môi khô khốc. " Tôi nghĩ anh đang đến thăm

cha anh cơ mà?"

Anh ta nhấc mình khỏi thanh cửa và nắm lấy một đầu của tấm khăn

quanh cổ anh ta. " Chúng ta đã nói về điều đó tối qua," anh ta nói, và lau
khô một bên đầu. Khi còn là cậu bé, tóc anh ta vàng như màu nắng. Bây giờ
nó sậm màu hơn.

Rõ ràng là họ đã nói về một vài điều khác thường mà cô không thể nhớ

đựơc. Những điều mà cô không muốn nghĩ đến. " Tôi có nghe nói về mẹ
anh. Tôi rất lấy làm tiếc cho nỗi mất mát của anh."

" Chúng ta cũng đã nói đến điều đó." Anh ta thả hai tay xuống hai bên

hông.

Ồ. "Điều gì mang anh đến thị trấn này?" Lần cuối cùng cô nghe về

Sebastian, anh ta đang tham gia cùng với lính thuỷ đánh bộ Mỹ ở Iraq hay
Afghanistan hay nơi khỉ ho cò gáy nào đó. Lần cuối cùng cô gặp anh ta là
lúc anh ta được mười một hay mười hai tuổi gì đó.

"Đã nói tối qua." Anh ta cau mày và chăm chú nhìn cô. " Cô không nhớ

gì về tối hôm qua, phải vậy không?"

Cô nhún một bên bờ vai trần.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.