KHÔNG DẤU VẾT - Trang 11

vụ này hay sao?”

Bess cười khúc khích. “Đàng hoàng chút đi, George,” nó trách. “Nancy tội
nghiệp đã không có một vụ trộm nào để tóm gọn hay vụ bắt cóc nào để giải
cứu trong vòng... bao lâu nhỉ? ừm, ít nhất cũng vài tuần rồi đấy nhỉ? Nó
tuyệt vọng thế cũng phải thôi mà.”

“Biết rồi, biết rồi,” tôi mỉm cười. “Đây không hẳn là một vụ án, nhưng tôi
muốn tìm hiểu xem chuyện gì đang thật sự diễn ra trước khi nó gây thêm
rắc rối giữa bác Geffington và chú Safer. Họ mà kiện cáo nhau vì một lý do
ngớ ngẩn như vậy thì thật chả ra làm sao. Việc ấy có thể phá hỏng tình bạn
của họ mãi mãi.”

“Đúng đấy,” Bess tán thành.

“Tốt,” tôi nói. “Có nghĩa là hai người sẽ giúp tôi chứ?”

Trông Bess hơi thất vọng; nó rất thích đi mua sắm mà. Nhưng rồi nó lại nở
nụ cười tinh nghịch. “Có lẽ.”

George gật đầu. “Hơn nữa,” nó nói thêm cùng một nụ cười ranh mãnh.
“Biết đâu điều tra Vụ án Phá hoại Rau Củ này sẽ giữ cho Nancy nhà ta
tránh xa các rắc rối thực sự thì sao!”

***

Vài phút sau cả ba đứa đã ngồi trong phòng khách trang nhã và tiện nghi
của bà Cornelius Mahoney dưới phố, cách nhà ông Bradley Geffington một
quãng. Hai người hàng xóm khác, cô Thompson và chị Zucker, cũng đang ở
đó. Chúng tôi vừa bước tới bậc thềm đã được bà Mahoney ân cần mời ngay
vào nhà để tránh nắng nóng và cùng dùng trà với họ.

“Đây, các cô bé,” bà Mahoney nói bằng giọng lào xào khá mảnh của mình,
đôi mắt màu hạt dẻ hiền từ lấp lánh dưới mái tóc xám gọn gàng phủ ngang
trán; bà bày một khay nước trước mặt chúng tôi. Ít trà đá cho một ngày oi ả.
Các cháu cứ tự nhiên dùng bánh quy đi nhé.” Bà chỉ tay về phía một cái đĩa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.