KHÔNG DẤU VẾT - Trang 27

“Bác ấy đến tiệm phô mai và kết tội chú á?” tôi hỏi.

“Đúng, cháu có tưởng tượng được cảnh bực bội ấy không?” chú Safer có vẻ
bị xúc phạm. “May sao lúc đó trong tiệm không có khách. Cho đến khi hiểu
ra hắn đang la ó gì, chú đã nói là chú không làm chuyện đó, hắn lầm bầm
nghe như có chữ kiện cáo rồi lao đi. Không thể tưởng tượng nổi sao hắn lại
có thể nghĩ rằng chú đi làm cái chuyện như vậy chứ!”

“Có lẽ bác Geffington nghĩ chú bực mình vì mấy cái lồng cà chua của bác
ấy đã choán mất tầm ngắm cảnh của chú,” tôi nói.

“Hả?” trông chú Safer kinh ngạc thật sự. “Cháu đùa hả, Nancy? Đó là
chuyện từ tháng trước rồi còn gì! Chú đã biết ngay hắn sẽ chẳng đời nào
chịu dời mấy lồng cà chua đó đi - nhưng sao chúng lại phải cao thế chứ? Cứ
như thể hắn định dùng cà chua để hồi sinh Little Shop of Horrors

[6]

hay gì

đó không bằng - thế nên chú chỉ đơn giản là dời cái ghế dài của mình sang
phải một chút, và Voila! Cảnh hoàng hôn nguyên vẹn đã quay lại.”

Tôi chớp mắt, cố gỡ những lời bình phẩm lộn xộn của chú Safer ra cho
thẳng thớm, rõ ràng. “Cháu hiểu rồi,” tôi nói, khi rốt cuộc đã nắm được
những ý chú vừa nói. “Giờ cháu cũng chẳng nghĩ được gì hơn. Có lẽ cháu
nên tiếp tục dò hỏi quanh đây thử xem có ai thấy chuyện gì xảy ra vào tối
hôm đó không.”

Chú Harold Safer gật đầu. “Cháu đã hỏi mấy người ở nhà bên kia chưa?
Chú nghe nói có một cô trẻ trẻ mới dọn đến hồi đầu tuần. Chú chưa gặp cô
ấy nhưng đang rất mong được gặp đây, nghe đâu là con gái của một người
châu Âu giàu sang có máy bay riêng cơ đấy. Không chừng lại thuộc một
hoàng gia nho nhỏ nào đó cũng nên. Cháu tưởng tượng được không, ngay
tại thị trấn River Heights nhỏ bé cổ xưa này!”

“Bọn cháu mới gặp chị ấy xong,” tôi nói. “Chị ấy tên Simone, rất dễ
thương, nhưng chẳng thấy kể gì về hoàng gia hay có liên quan gì cả. Chị

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.