KHÔNG DẤU VẾT - Trang 51

“A lô,” một giọng nữ dứt khoát vang lên. “Sở cảnh sát River Heights đây.
Chúng tôi giúp gì được cho bạn?”

“Chào chị Tonya,” tôi nói. “Em Nancy Drew đây ạ.”

“Ồ, chào Nancy. Chị giúp gì cho em không?”

Tonya Ward là nhân viên trực máy ở Sở cảnh sát. Chị làm việc hiệu quả,
khôn ngoan, và mạnh mẽ. Chị cũng là một người bạn luôn sẵn lòng giúp đỡ
mà tôi may mắn có được, vì sếp của chị - cảnh sát trưởng McGinnis - không
phải lúc nào cũng hài lòng với mấy trò điều tra nghiệp dư của tôi.

“Cảnh sát trưởng có ở đó không ạ?” tôi hỏi.

“Đợi một chút để chị xem nhé.”

Đường dây điện thoại im lặng vài giây. Rồi có tiếng cách trở lại, và một
giọng khác nói, “A lô?”

“Chào cảnh sát trưởng McGinnis,” tôi nói. “Cháu Nancy Drew đây ạ.”

“Rồi, chú đã nghe nói,” giọng ông có vẻ hơi sốt ruột. “Có chuyện gì không,
Nancy?”

Tôi đổi điện thoại qua tai kia và cầm bút lên phòng khi có gì cần ghi chép.
“Cháu chỉ đang thắc mắc không biết chú có phát hiện được gì trong khi điều
tra vụ Valinkofsky hôm qua không ạ?”

“À, chú có nghe nói cháu đã đến hiện trường trước chú,” ông nói cộc lốc.
Ông không nói lần nữa, nhưng tôi đoan chắc ông đang nghĩ vậy. Đã đến lúc
tôi cần cư xử khéo léo hơn.

“Thì, chú cũng biết mà, chị Simone chỉ sống cách nhà cháu có vài dãy,” tôi
nhẹ nhàng nói. “Thật ra cháu chỉ đến để an ủi chị ấy một chút thôi.”

“Ừm... hừm,” giọng ông nghe có vẻ không bị thuyết phục lắm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.