KHÔNG DẤU VẾT - Trang 61

Sao lại có người muốn phá hoại những quả bí ngòi có thể làm ra món ngon
như thế này chứ? Tôi tự hỏi, tâm trí lại miên man nghĩ đến vụ phá hoại bí
trong khi kín đáo liếm nốt mấy vụn bánh dính trên tay.

Nhìn quanh phòng, tôi thấy một trong những anh chàng Pháp, René, đã mời
được Bess ra nhảy cùng. Họ đã dọn một chỗ trống gần lò sưởi và cả hai
đang vừa cười rũ rượi, vừa nhún nhảy một điệu gì đó chẳng ăn nhập với bài
hát đang phát. Pierre vừa từ trong bếp đi ra, đang tán gẫu với Ned và
George, trong khi Thèo xem xét chồng đĩa CD gần máy hát.

Được rồi, vì ai nấy đều đang bận rộn nên mình sẽ nói chuyện với Jacques
trước vậy, tôi nghĩ thầm. Chỉ có một vấn đề - Jacques đâu mất rồi?

Tôi tìm quanh nhưng chẳng thấy anh chàng cao gầy ấy đâu cả. Tôi nhún
vai, quyết định chọn Thèo thay thế.

“Chào,” tôi nói. “Bạn thích chuyến đến chơi River Heights này chứ?”

Thèo nhìn tôi. Ở khoảng cách gần như vậy, tôi không thể nào không nhận
thấy đôi mắt nâu của cậu rất thông minh. “Rất thích, Mademoiselle Nancy,”
cậu trả lời bằng cái giọng đậm chất Pháp. “Đây là một thị trấn rất xinh đẹp,
con người rất dễ thương. Tất cả đều dễ thương, trừ kẻ đã lấy cắp quả trứng
dễ thương của chị Simone yêu dấu.”

“Ừ, đúng là tệ thật đấy,” tôi nói, giữ cho giọng mình càng tự nhiên càng tốt,
“một quả trứng gia truyền đẹp đẽ thế cơ mà - thật khó tưởng tượng ra ai lại
có thể đi đánh cắp một món đồ như vậy.”

“Cũng không khó lắm đâu,” Thèo trả lời kèm theo một cái nhún vai. “Đó là
một món đồ nghệ thuật rất có giá trị, một thứ khiến nhiều người thèm muốn
có được. Ngay từ hồi còn ở Paris, tôi đã luôn tự hỏi tại sao chị Simone
không canh giữ nó cần thận hơn.”

“Nhiều người vẫn nghĩ nhà của mình là an toàn nhất, mà thật ra đâu phải
thế,” tôi nhận xét. “Và bọn tội phạm đã lợi dụng ngay điều ấy.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.