KHÔNG DẤU VẾT - Trang 78

Tôi chạm nhẹ bên thái dương bị đau. “Chà, phần sau chắc chắn khớp với
vết thương rồi,” tôi nhăn nhó nói. “Nhưng thậm chí đúng là Jacques nói dối
đi nữa thì có lý do gì khiến cậu ta muốn hại tao chứ?”

“Chẳng phải lúc đó hắn đang bị mày thẩm vấn vụ quả trứng bị mất sao?”
George hỏi. “Có lẽ hắn đã nghe được những gì Pierre nói trước đấy - về
việc mày buộc tội đám bạn của Pierre. Có thể Jacques cho rằng mày đã tiến
đến quá gần một đáp án nào đó rồi.”

“Nhưng tao đã đến gần được một đáp án nào đâu!” tôi kêu lên.

“Nếu hắn có một lương tâm tội lỗi, thì vấn đề sẽ nằm ở chỗ hắn nghĩ có
phải mày đang suy luận ra điều gì hay không.”

Tôi phải thừa nhận bạn mình có lý. “Theo tao, mình vẫn chưa thể rút ra kết
luận gì - hay ai là thủ phạm - vào thời điểm này đâu. Ước gì hôm nay tao đi
được với bọn mày. Nếu trong số họ có kẻ là thủ phạm, hắn sẽ có thái độ bồn
chồn, nhất là sau vụ tai nạn của tao. Giờ nghĩ lại thì tốt nhất là cứ theo dõi
mấy anh chàng đó từ xa xa, thử xem có ai manh động gì không nhé.”

“Bess và tao sẽ làm những gì có thể,” George hứa. “Dù sao, tụi này cũng
được học từ người giỏi nhất cơ mà! Chỉ cần ra đó và tự hỏi, ‘Nếu là Nancy
thì nó sẽ làm gì?’ là có cách ngay. Chị em tao sẽ ghé qua đó trong giờ thăm
bệnh và báo cáo lại với mày.”

Tôi cười khúc khích. “Được rồi,” tôi nói. “Chúc may mắn. Và nhớ cẩn thận
đấy nhé!”

Tôi trải qua phần thời gian còn lại của buổi sáng với việc đọc sách và xem
TV - cố không nghĩ quá nhiều về các vụ án, dù sao lúc này tôi cũng có làm
được gì đâu. Khi đến giờ thăm bệnh, bố và bà Hannah ghé qua, mang theo
vài tờ tạp chí mới và một ít bánh mới nướng - đặc sản của bà Hannah.
Trong khi hai người đang ở đây thì bó hoa của Pierre và các bạn cũng được
chuyển tới, cùng với hoa của chị Simone và thiệp của vài người hàng xóm
khác.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.