KHÔNG DẤU VẾT - Trang 84

Tôi chẳng ngạc nhiên. Bess thích xe cũng như George thích vi tính vậy. Nó
không những tự sửa xe cho mình mà còn có thể nhận ra được một miếng
đệm bị hỏng hay động cơ bị ngộp từ cách xa cả dặm.

“Anh ta hoàn toàn tắc tị!” Bess tiếp tục, vung tay lên khi nhớ lại cảnh tượng
đó. “Chẳng nhẽ lại không biết xe của mình bị làm sao ư? Thôi nào! Nên tôi
mới gợi ý vài khả năng, và anh ta vẫn hoàn toàn chẳng có khái niệm gì cả.
Anh ta thậm chí còn không biết trục cam của xe có bị quá nhiệt hay không.
Thật không thể hiểu nỗi, ngay cả những chi tiết như thế trong cái xe thể
thao mới toanh của mình mà cũng chẳng biết?”

Mặc dù ngay bản thân tôi cũng chẳng biết trục cam quá nhiệt là cái gì,
nhưng tôi phải công nhận là Bess có lý. Tôi hoàn toàn mù tịt về xe cộ,
nhưng câu chuyện của Jacques đang bắt đầu càng nghe càng thấy đáng ngờ.

“Trông hắn chẳng thoải mái chút nào,” George nói thêm. “Rõ ràng không
biết phải trả lời mấy câu hỏi về xe cộ của Bess ra sao mà. Cuối cùng hắn
đưa ra một cái cớ chẳng đâu vào đâu rồi chuồn mất.”

Bess mỉm cười. “Nhưng bọn tôi quyết định không theo anh ta nữa mà trở lại
nhà Simone, vì những lý do đã quá rõ ràng.”

“Hay thật,” tôi nói, trầm ngâm nghĩ về những gì các bạn vừa kể lại. “Bây
giờ cho tôi tên tất cả các cửa hiệu mà Jacques đã vào trong lúc bị các bà
theo dõi đi.”

“À, ừ. Cái đó quan trọng đó,” George nói. “Hắn vào một tiệm nữ trang, một
tiệm thuộc dạng hàng cũ ký gởi, và ba tiệm đồ cổ.” Nó đếm trên đầu ngón
tay, rồi ngừng lại một chút. “Nhưng chẳng mua gì hết.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.