KHÔNG DẤU VẾT - Trang 95

11. Tai nạn và câu trả lời

BA ĐỨA TÔI chạy vòng qua nhà để vào sân sau. Pierre ở đó, đang cúi
xuống thân hình sõng sượt của Jacques. Cái thang nằm kế bên.

“Gọi xe cứu thương!” tôi hét lên, Bess lao ngay về phía cửa nhà.

“Không, không vào được đâu,” Pierre la lên khi thấy Bess chạy về hướng
đó. “Bọn tôi bị khóa bên ngoài. Vậy nên mới phải dùng đến cái thang.”

George và tôi dừng lại bên Pierre. “Có chuyện gì vậy?” George, nhìn
Jacques chăm chú. “Cậu ta có sao không?”

“Tôi không biết,” Pierre trả lời, giọng run rẩy. “Bọn tôi đang làm việc trong
sân thì vô tình bị khóa nhốt bên ngoài. Hai đứa không biết khi nào Simone
hay những người khác mới quay về, thế nên Jacques quyết định trèo vào
một trong những cửa sổ ở tầng hai. Tôi vẫn đang chặt dây leo quanh mấy
khoảnh rau củ, quay lưng về phía cậu ấy. Rồi tôi nghe tiếng kêu lên, quay
lại thì thấy cậu ấy bị ngã thế này đây.”

Vừa lúc đó Jacques cựa quậy, rên rỉ. “Không sao đâu,” tôi nhẹ nhàng nói,
quỳ xuống bên cạnh cậu, “Cứ nằm yên, nhé? Sẽ có người đến giúp cậu ngay
thôi.”

Bess chạy vội đến. “Làm sao bây giờ?” nó lo lắng. “Ước gì mình có đem
theo điện thoại.”

“Không sao đâu,” tôi nhổm dậy. “Để tôi chạy sang bên kia đường gọi người
giúp. Ban ngày chị Zucker làm việc ở nhà suốt mà. Mọi người ở lại đây với
Jacques đi, và nhớ đừng để cậu ấy cử động.”

Rồi không đợi ai kịp trả lời, tôi chạy vòng qua nhà Simone. Vào giờ này
trên đường chẳng có xe cộ gì cả, nên tôi cứ thế chạy băng băng qua mà
không thèm ngừng lại, về phía nhà chị Zucker cách đó không xa. Những

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.