KHÔNG DẤU VẾT - Trang 97

Bess khịt mũi. “Phải rồi, bằng cách tự mình ngã lộn nhào từ trên thang
xuống ấy hả? Em thấy như thế chẳng khôn ngoan chút nào.”

Tôi khẽ mỉm cười trước cuộc tranh cãi nho nhỏ đó, nhưng thật ra đầu óc tôi
đang chạy đua với những suy luận. Bess nói đúng - điều này còn hơn cả
một mảnh ghép trong trò chơi ghép hình nữa. Nhưng làm sao tôi chứng
minh được Jacques không phải là kẻ trộm quả trứng? Quan trọng hơn, làm
sao tôi xác định được kẻ nào đã làm việc đó?

Gõ lên tay vịn của cái ghế đan, tôi mặc kệ đầu mình nhói đau khi cố suy
nghĩ kỹ hơn. “Có điều gì đó...” tôi thì thầm, với chính mình hơn là với hai
đứa bạn. “Một manh mối nào đó, một thông tin nào đó mà mình không nhớ
được...”

“Ê,” George cắt ngang dòng suy nghĩ của tôi. “Nhìn kìa. Ông Geffington
đến. Không biết ông ấy đã nghe về tất cả những chuyện rối ren này chưa
nhỉ.”

Tôi liếc nhìn lên. Đúng là ông Geffington đang bước xuống mấy bậc cầu
thang dẫn vào nhà Simone.

“Nancy Drew!” ông lên tiếng và đi vội đến bên hiên nhà. “Bác nghe bảo
cháu bị tai nạn ngay trước cửa nhà bác đêm hôm kia hả? Cháu không sao
chứ?”

“Cháu không sao ạ,” tôi nói. “Xin lỗi bác là cháu không thể tập trung vào
vụ mấy cây bí của bác được.”

“Đương nhiên rồi, bác hiểu mà. Dù sao bác cũng cho là tay Safer đã đứng
sau cả hai vụ này đấy. Cháu cũng biết cái bọn kịch cọt đó thiếu thiện chí thế
nào rồi mà.” ông cáu kỉnh liếc nhìn về phía nhà người hàng xóm.

Tôi chớp mắt, chú ý đến những gì ông vừa nói. “Đợi đã ạ,” tôi hỏi lại. “Bác
vừa nói là cả hai ư? Lại có chuyện gì xảy ra trong vườn nhà bác sao, ngoài
vụ đập phá bí mà cháu đã nghe nói từ đêm thứ ba tuần trước?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.