KHÔNG GÌ ĐẸP BẰNG RÁNG LAM CHIỀU - Trang 133

G

Chương 20

Từ bỏ cả cánh rừng để chăm sóc một

gốc cây

iáo sư Trần là khách mời đặc biệt, nên không giống người
khác, không nhất thiết phải tham gia hoạt động đánh giá,
chỉ cần lên bục phát thưởng là được. Với thân phận như vậy,
ông cũng không cần phải ngồi lì ở triển lãm, mà có thời gian
để hoạt động tự do. Lão Ngô lại không chịu được cô đơn. Đêm

hôm đi xem khai mạc triển lãm về lão giở chiêu khoe đùi (?) ra để ép
Giáo sư phải dẫn lão đi ngắm cảnh Bắc Kinh. Giáo sư không thắng
được miệng lưỡi của lão, nên đành phải đồng ý.

Những nơi có thể đi ở Bắc Kinh không ít. Đến Bắc Kinh thì

phải đến vườn Viên Minh, Di Hòa Viên cũng không thể bỏ qua, mà
đã đến nhưng nơi này rồi thì Thiên Đàn, Địa Đàn, Vân Đàn, Nguyệt
Đàn cũng không thể không đi.

Thiên An Môn cũng không thể không đến. Đến Thiên An Môn

rồi thì cũng không thể không đến Đài tưởng niệm anh hùng, Nhà kỉ
niệm Đảng, Cố cung, Viện bảo tàng.

Leo núi thì có Hương Sơn (Hương Sơn là ngọn núi nổi tiếng ở

Bắc Kinh, cây cối trên núi đều là cây lá đỏ vào mùa thu, những cây
Hoàng Lư và lá phong chính là cảnh đẹp đặc sắc ở đây.)

Muốn ăn uống? đến đường Âu (tiếng Hán đọc là Gui jie do

âm đầu tiên đồng âm với từ “quỷ”, nên còn gọi là đường quỷ.
Đường Âu là một chốn ăn vặt tấp nập. Đường hẹp, hai bên đường là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.