KHÔNG GÌ ĐẸP BẰNG RÁNG LAM CHIỀU - Trang 134

những quán ăn vặt dài hun hút, đều là những món ăn có màu sắc
giống nhau đại loại như tôm hùm cay (còn gọi là “ma tiểu”). Ngày
nay đường Âu đã được mở rộng, các của hàng đều được trang hoàng
đẹp mắt... nhưng cũng làm mất đi cái cảm giác ban đầu.)

Hay tin hai ông muốn đi dạo một vòng Bắc Kinh, hai anh chàng

hướng dẫn viên thức trắng đêm để lên danh sách đầy đủ những nơi
ăn chơi du ngoạn, phen này sẽ khiến hai ông ăn chơi thỏa thích.

Nhưng để giữ sức khỏe cho hai ông nên những nơi có quán

karaoke hay những chốn ăn chơi đều bị gạch khỏi danh sách, có
như vậy mới giúp hai ông giữ gìn được sự trong sáng.

Chỉ tội cho lão Ngô cứ mong mỏi đến Bắc Kinh để thưởng thức

và so sánh các quán karaoke và những nơi vui chơi giải trí ở Bắc
Kinh có khác gì so với ở quê nhà để viết một bản tổng kết kinh
nghiệm rồi tha hồ mà “nổ”.

Nhưng nhìn ánh mắt hai anh hướng dẫn viên hào hứng tranh

công, lão không nỡ nói với người ta là “các cậu làm lại lịch trình khác
đi. Nhớ là lần này phải có quán karaoke và những nơi ăn chơi như
quán bar, vũ trường đấy nhé.”

Đi cùng lão Ngô và Giáo sư Trần ngoài hai anh hướng dẫn viên

còn có anh chàng James thích chen ngang và nữ hướng dẫn viên của
anh ta tên là Coral.

Lão Ngô thấy cái tên “Cô ra” (Coral) này là dễ nhớ hơn hắn so

với “Bò rú sư”( Bruce) với “Tôm mì” (Tommy).

Lão nghĩ bụng cái gì mà cứ “Cô ra” với “Cô vô”, sao không gọi là cô

Mơ, cô Mận gì đấy, nói đến đây mà lão nuốt nước miếng ừng ực.

Nơi đầu tiên họ đến là Hương Sơn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.