KHÔNG GÌ ĐẸP BẰNG RÁNG LAM CHIỀU - Trang 58

Nhưng mà ông là người có văn hóa, được giáo dục tử tế nên

không thể làm như vậy được.

Ngày hôm sau, giáo sư Trần trả tiền giúp cho lão Ngô, cứ thế

lấy thẻ tín dụng mà quẹt.

Ông giải thích với lão rằng:

Lúc nãy tớ gọi cho trường rồi. Nhà trường nói “bà xã” tớ với tớ

đều được đãi ngộ như nhau, nên sẽ quyết toán toàn bộ. Bây giờ tớ
cứ thanh toán bằng thẻ tín dụng, rồi cầm hóa đơn về trường
quyết toán là được.

Lão Ngô gật đầu, vỗ mạnh vào lưng Giáo sư:

Làm tốt lắm, lần này thiệt thòi cho đằng ấy rồi!

Giáo sư Trần cười hiền lành như muốn nói “đã có tớ đây rồi”,

đứng trước mặt lão nhét cuốn sổ bảo hiểm có tên “Trần Đại Kiều”
vào túi. Ông cảm thấy ông chẳng thể cho lão cái gì ngoài tiền,
nhưng ông cũng biết lão chỉ thiếu có mỗi tiền. Thế nên ông sẵn
sàng làm cái máy rút tiền của lão và lấy làm vui lắm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.