KHÔNG GÌ ĐẸP BẰNG RÁNG LAM CHIỀU - Trang 69

Nghe đến truyền nước mà giáo sư Trần đã xanh cả mặt.

Đây là do bắt đồng về văn hóa. Truyền nước tiếng Anh

gọi là intravenous transfusion (truyền tĩnh mạch), ở nước ngoài hay

Hong Kong chỉ lúc nào bệnh tình rất nghiêm trọng, phải vào bệnh

viện làm phẫu thuật mới phải truyền nước, mà chủ yếu là truyền
nước muối hoặc nước đường glucô, chỉ là một phương pháp bổ sung
dinh dưỡng. Còn ở Trung Quốc đại lục thì xem đây như một phương
pháp trị liệu.

Thế nên suy nghĩ đầu tiên của Giáo sư Trần khi nghe đến

truyền nước là “hết cách” rồi. Thế nhưng ông nghĩ kỹ lại thì
chẳng qua chỉ là viêm đường hô hấp trên thôi mà, làm sao mà “hết
cách” được? Đã thế vẻ mặt của Bác sỹ và lão Ngô đều rất bình
thường, chẳng có vẻ gì là rất nghiêm trọng. Sau đó lão Ngô giải thích
với ông rằng truyền nước chỉ là một phương pháp giúp bệnh nhanh
khỏi mà thôi, Giáo sư Trần mới biết đúng là mình đã quá lo xa.

Để trừng phạt cái đầu óc “tiêu cực”, “nghĩ bậy bạ” của Giáo sư, lão

Ngô quyết định tiền thuốc lần này Giáo sư phải trả.

Lão Ngô ra hiệu cho hộ lý tiêm tay trái, nhưng hộ lý này mới ra

trường, không có kinh nghiệm. Cô tìm cả buổi mà không thấy mạch
máu của lão.

Tay của lão không giống tay của những người già khác, gân cốt

và mạch máu hiện rất rõ, nhưng mà thịt và da thì nhão. Hộ lý cắm
tiêm được nửa chừng thì máu chảy ra, cô phát hoảng vội càng rút kim.
Kết quả máu chảy ra nhiều hơn. Lão Ngô chưa nói gì, mà Giáo sư
Trần đã xót, vội vàng băng tay cho lão.

Mũi thứ hai chuyển sang tay phải, lần này thì không sao, Giáo sư

Trần nhìn không chớp mắt lúc hộ lý tiêm vào tĩnh mạch của lão, chỉ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.