KHÔNG GÌ NGOÀI RẮC RỐI - Trang 141

“Để xem. Một người với đôi mắt bị bầm đen.” Trong một vài giây gặp

mặt với các cầu thủ khác, cô khám phá ra rằng bản thân họ không có gì
mang tính đe dọa cả. Họ thực sự là những anh chàng dễ thương. Ừm, trừ
Mark ra. Mặc dầu, ngời chung với các đồng đội mình, anh ta đã thoải mái
hơn nhiều. Và đúng vậy, dễ thương hơn.

“Trong đội có rất nhiều cầu thủ có đôi mắt bị bầm đen.”

“Tôi nghĩ tên anh ta là Sam.”

“Sam Leclaire. Anh ta ghi được sáu mươi sáu bàn trong mùa giải này.

Mười trong số đó…”

“Ngừng lại.” Chelsea đưa một tay lên. “Tha cho tôi khỏi những con số

thống kê đó đi.” Cô đã phải nghe anh ta và Bo tranh cãi về các bàn thắng,
điểm số và các phút penalty suốt cả đoạn đường từ Ozzie trở về nhà, và
thành thật mà nói, cô muốn bắn bỏ cả hai người họ.

Jules cười lớn. “Cô nhắc cho tôi về Faith.”

“Ai cơ?”

”Người chủ của Chinooks. Khi mọi người bắt đầu nói về những con số

thống kê, cô ấy liền lé mắt và tỏ ra không chú ý đến nữa.”

Giờ Chelsea đã nhớ được người Jules vừa nói. Người phụ nữ tóc vàng

xinh đẹp đã được anh chàng đội trưởng mới tặng một nụ hôn dài, từ tốn
kiểu Pháp ngay giữa sân Key Arena, trong khi cả khán đài đầy người hâm
mộ la hét và chúc mừng họ. “Chẳng phải chủ của đội phải cần biết về
những con số thống kê đó hay sao?” Chelsea cố ăn thêm một miếng nữa.
Lần này cô cố nhai nó một cách từ tốn.

“Cô ấy chỉ vừa mới được thừa kế đội khúc côn cầu trong tháng Tư vừa

qua. Trước đó, cô ấy cũng như cô và chẳng biết tí gì về môn này cả. Nhưng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.