KHÔNG GÌ NGOÀI RẮC RỐI - Trang 64

trang của người làm dịch vụ tang lễ. “Điều gì làm anh nghĩ tôi là một người
nổi loạn?”

Anh ta tắc lưỡi. Có thể vì nó được viết rõ trên trán cô.”

Điều đó chẳng cho cô biết điều gì. Cô với tay lấy hai ly nước. “Gặp lại

sau, Colin.”

“Đừng tỏ ra là người xa lạ thế, cưng.”

Cô quay lại sảnh VIP và đặt hai ly nước lên bàn trước ghế sofa. Mark

ngước lên nhìn cô và đẩy kính mát sang phía bên kia cổ áo. “Tôi sẽ quay lại
sau một tiếng”, cô nói với anh. “Nếu anh cần gì, cứ gọi.”

“Tôi sẽ chăm sóc anh ấy,” cô phóng viên cam đoan với cô. Và Chelsea

phải đợi cho đến khi cô quay người đi trước khi không thể kìm chế được
việc mở to mắt. Cô di chuyển qua quầy bar và bước vào cái ấm áp của ánh
nắng ban chiều. Những chiếc xe buýt chạy nhanh qua, âm thanh của xe ô tô
và tiếng rít của phanh bật vào các tòa nhà bằng đá. Rõ ràng bầu không khí
ở Seattle khác hẳn so với L.A. Nó có tốc độ nhanh hơn. Có thể là do khí
trời mát mẻ hơn. Hoặc có thể vì những người mặc quần áo sử dụng chất
liệu Gore-Tex, vừa đi bộ vừa uống Starbucks kèm với việc nhâm nhi các
thanh granola [4] . Dù nó là gì đi nữa, Chelsea thích cuộc sống như vậy. Cô
không ngại ở lại Seattle cho đến sau cuộc giải phẩu. Cô nghĩ mình cần một
vài tuần lễ để hồi phục trước khi quay trở lại L.A nhằm tìm kiếm may mắn
trong việc theo đuổi giấc mơ của mình.

Cô thường nói với các bạn mình rằng các đạo diễn casting thuê ngực cô,

chứ không phải con người cô. Cô luôn luôn được phân các vai lẳng lơ hoặc
nhân vật quan hệ tình dục bừa bãi. Một khi cặp ngực cô không còn là nhân
tố gây chú ý nữa, các đạo diễn sẽ phải dùng cô nghiêm túc hơn. Họ phải
chú ý nhiều đến tài năng hơn so với cơ thể cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.