KHÔNG GIAN SONG SONG - Trang 119

Ngay sau đó thang máy mở ra, một người phụ nữ vội vã cầm hộp cơm đi tới,
trời rất lạnh nhưng cô chỉ mặc mỗi cái áo pull dài tay và quần jeans, bên
ngoài là tạp dề trắng để đi giao hàng, hai bên ống tay áo là đôi găng tay hoa,
mái tóc dài buộc túm lại sau gáy, gương mặt trông còn tiều tụy hơn trước,
mắt như hõm sâu vào, dưới đôi mắt là quầng thâm do thiếu ngủ.

Khi nhìn thấy cô gái đó, lửa giận trong lòng Mục Dục Vũ vụt tan biến, anh
tự hỏi mình đang làm gì? Rất nhiều người muốn đạt được lợi ích từ anh, một
số người thủ đoạn thâm hiểm, một số người lại rất tàn nhẫn, nhưng ai trong
họ cũng là kẻ tham lam, chẳng phải anh đã hiểu điều này từ lâu? Nghê Xuân
Yến dù có ý đồ gì thì cũng là bình thường, sao anh phải hăm hở đi luận tội?
Giả vờ như không biết, để đối thủ dần bộc lộ ý đồ, đây vốn là sách lược tấn
công sở trường của Mục Dục Vũ, vậy tại sao giờ phút này anh lại muốn giải
quyết dứt khoát với Nghê Xuân Yến, giống như chiêu trò mà anh từng sử
dụng lúc mười sáu tuổi để đối phó với cô gái đeo bám mình?

Nhưng suy cho cùng thì món ăn Nghê Xuân Yến nấu trong hai tuần qua quả
thực rất ngon.

“Xuân Yến, bên này.” Tôn Phúc Quân cất tiếng gọi.

Nghê Xuân Yến nhìn theo, gương mặt nở nụ cười, một nụ cười mỏi mệt như
thể vừa vượt qua ngàn dặm xa xôi vậy. Nhưng nụ cười đó bỗng tan biến, bởi
cô đã nhìn thấy Mục Dục Vũ, chỉ trong tích tắc, mặt cô cũng trở nên ngượng
ngùng và bất an.

Mục Dục Vũ cau mày, chợt thấy bực bội vì vẻ mặt sợ sệt của cô. Anh hừ
lạnh một tiêng, vỗ vỗ lưng ghế, giục vệ sĩ đẩy xe lại gần.

Tôn Phúc Quân lúc này cũng trông thấy anh, anh ta nở nụ cười bẽn lẽn.
“Tiên... tiên sinh, ngài... ngài ra ngoài tản bộ ạ?”

Mục Dục Vũ lạnh lùng nhìn Tôn Phúc Quân, khiến anh ta im bặt. Sau đó,
anh nhìn chằm chằm Nghê Xuân Yến, như muốn xem rốt cuộc trong đầu cô
đang ẩn giấu những suy nghĩ ngốc nghếch gì.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.