KHÔNG GIAN SONG SONG - Trang 135

làm việc quá sức nên tim xảy ra chút vấn đề, không có gì lớn đâu, không lừa
dì đâu...”

“Tim?” Mục Giác hoảng hốt, không dám đánh anh nữa mà cẩn thận sờ ngực
anh, hỏi: “Ở đây làm sao? Sao lại thế? Hả?”

“Khụ... không có gì lớn đâu ạ, cũng chưa mổ, nghỉ ngơi máy ngày là bình
phục thôi, dì xem, bây giờ con đang khỏe mạnh đây.” Mục Dục Vũ cười nói:
“Nếu không tin thì dì cứ đánh con, con không đau đâu.”

“Thằng bé hư đốn, làm sao mà đánh được?” Mục Giác nổi giận, lấy khăn tay
ra lau nước mắt, hỏi trợ lý Lâm đứng cạnh: “Nó không sao thật chứ?”

“Lão phu nhân, bà cứ yên tâm, bệnh tình của tiên sinh rất nhẹ, mỗi ngày bác
sĩ đều kiểm tra cho ngài ấy, chưa phát hiện ra vấn đề gì.” Trợ lý Lâm mỉm
cười đáp. “Tiên sinh không nói cho lão phu nhân biết, chủ yếu là sợ lão phu
nhân lo lắng thôi.”

Mục Giác bán tín bán nghi nhìn Mục Dục Vũ, nói: “Mấy đứa đừng giấu dì,
ngày mai đưa hết bệnh án sang cho dì xem, dì nói con biết, dì cũng có người
bạn cũ làm bác sĩ ở đây, con mà lừa dì thì chúng ta không xong với nhau
đâu.”

Mục Dục Vũ gật đầu, nói: “Yên tâm đi dì ơi.”

Mục Giác lắc đầu, thở dài. “Sao dì yên tâm nổi? Con làm cuộc sống của con
thành ra như thế này còn bảo dì yên tâm? Hả? Con xem vợ con kìa, rồi nhìn
lại con đi, Tiểu Vũ, dì nói nhé, con thế này, hai đứa con thế này, con có hài
lòng không? Con muốn cuộc sống thế này sao?”

Mục Dục Vũ lặng thinh, anh quay lại nhìn Diệp Chỉ Lan rồi nói: “Xin lỗi dì,
cô ấy không hiểu chuyện, con sẽ xử lý.”

“Con muốn xử lý thế nào? Hả? Tiểu Vũ, con muốn xử lý bằng cách nào?”
Mục Giác ngước lên trách móc: “Hôm nay con đến cũng tốt, chúng ta nói
thẳng với nhau, vợ con nói con ghét nó, ghét đến mức đánh sập công ty nhà
nó, nó nói con hãm hại ông cậu của nó, làm ông lão tức lên bị ốm phải nhập

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.