KHÔNG GIAN SONG SONG - Trang 19

Ngón tay trái đeo nhẫn vàng của Mục Dục Vũ gõ gõ đầu gối. Anh không
quay đầu lại mà nói với trợ lý Lâm: “Tôi nghe nói chính phủ muốn cải tạo
lại toàn bộ mảnh đất này?”

“Vâng, thưa tiên sinh, đúng là tin tức này đang lan truyền.”

“Họ muốn làm thành một khu phức hợp nhà ở và thương mại à?” Mục Dục
Vũ hỏi.

“'Trước mắt thì vẫn chưa có phương án cụ thể nào, nhưng theo thông tin
chúng ta thu được thì tám, chín phần là như thế.”

“Một miếng thịt mỡ béo bở đấy.” Mục Dục Vũ quan sát bên ngoài, mỉm
cười nói: “Chắc hẳn kẻ tranh chấp cũng không ít.”

“Tiên sinh, có phải chúng ta cũng...”

Mục Dục Vũ ngồi thẳng lên, lắc đầu nói: “Miếng ăn nhiều kẻ xâu xé tôi
không muốn can dự vào, nhưng cậu nhắc tôi mới nhớ, mấy ngày tới giúp tôi
sắp xếp một chút, cũng đã đến lúc ăn bữa cơm hàn huyên chuyện cũ với khu
trưởng Lục rồi đấy.”

“Vâng.”

“Nhạc này nghe nhiều rồi, đổi đĩa khác đi.” Mục Dục Vũ lại nhắm mắt, nói
với vẻ mệt mỏi: “Đổi sang đĩa hòa tấu ấy, cái nào cũng được.”

“Vâng.”

Trong xe vang lên bản giao hưởng của Beethoven. Mục Dục Vũ nhắm mắt,
chậm rãi hỏi: “A Lâm, cậu theo tôi lâu như thế, đã nghe quen chưa?”

“Chuyện này...” Trợ lý Lâm cười nói: “Tố chất của tôi có hạn, có lẽ nghe
những ca khúc bình dân như của nhóm Phượng Hoàng truyền kỳ thì phù hợp
hơn.”

Mục Dục Vũ trầm tư một lúc rồi nói: “Thực ra Chỉ Lan kéo violin cũng rất
hay.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.