KHÔNG GIAN SONG SONG - Trang 397

ly hôn với cô, chuyện cô muốn hạ độc chết tôi khiến tôi bỗng dưng tỉnh ngộ,
tôi nghĩ tôi và cô cũng nên có qua có lại mới toại lòng nhau, chẳng hạn tôi
làm một giấy báo tử cho cô, thế là trên thế giới này từ đây không còn ai là
Diệp Chỉ Lan, tôi nói cô là kẻ mạo danh thì sẽ đúng là như vậy, ha ha, gỡ bỏ
cái tên Diệp Chỉ Lan này ra, cô nói xem cô còn lại gì? Cô sẽ là cái thứ gì?"

Diệp Chỉ Lan kinh hoàng trợn mắt, cô ta khóc rồi bỗng gào thét, vừa khóc
vừa gào: "Mục Dục Vũ, sao chúng ta lại biến thành như hôm nay? Anh giết
tôi đi, giết tôi đi, tôi không muốn sống nữa, từ hôm anh không thèm nhìn
đến tôi, tôi đã không muốn sống nữa….”

Mục Dục Vũ buông cô ta ra, cô ta lập tức khuỵu xuống đất, nhắm mắt, nước
mắt trào ra, không nói năng gì. Mục Dục Vũ bỗng cảm thấy chuyện này thật
vô nghĩa, một cảm giác bất lực xuất hiện, anh vuốt mặt, lấy đơn ly hôn rồi
đặt trước mặt Diệp Chỉ Lan, mệt mỏi nói: “Ký đi.”

Diệp Chỉ Lan lắc đầu.

“Ký đi.” Mục Dục Vũ ngồi xuống cạnh cô ta, vô cùng mệt mỏi. “Ký rồi tôi
sẽ tha cho cô. Cô cũng… buông tha cho tôi.”

Diệp Chỉ Lan mở mắt, hoài nghi nhìn anh.

“Tôi nói thật.” Mục Dục Vũ đẩy đơn đến trước mặt cô ta, thở dài. “Ký đi,
rồi chúng ta sạch nợ, từ nay về sau không ai quen biết ai. Nhà này tôi cho
cô, tiền tiết kiệm của cô cũng tự giữ lấy, tôi không đuổi cùng giết tận, chỉ
một cơ hội này thôi, cô có cần không?”

Diệp Chỉ Lan run run môi, mãi sau mới hỏi: “Tại sao?”

“Tại sao à?” Mục Dục Vũ cười thảm, lắc đầu. “Ở đâu ra mà nhiều tại sao
vậy, nếu nhất định phải nói nguyên nhân thì chỉ có thể nói đại khái là mẹ tôi
ở trên trời sẽ không vui khi nhìn thấy thế này.”

Diệp Chỉ Lan đưa mu bàn tay lên lau nước mắt rồi nhanh chóng ký tên mình
vào đơn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.