KHÔNG GIAN SONG SONG - Trang 410

Chương 53

Trong khoảnh khắc Nghê Xuân Yến sập mạnh cửa, Mục Dục Vũ bỗng hiểu
ra rằng: Từ nay về sau, anh thật sự sẽ không còn bất cứ quan hệ nào với
Nghê Xuân Yến nữa.

Tín hiệu này mang một sức nặng chẳng thể nghi ngờ, đập mạnh vào tim anh,
đau đến nỗi không thở được.

Đầu óc trống rỗng, anh bần thần quay lưng bỏ đi, giống như một con rối bị
giật dây, có một sợi dây vô hình nào đó đang kéo anh đi, bảo anh là đi đi, ở
lại cũng vô ích.

Ở lại, thì mọi thứ mày vừa làm, những dằn vặt, đau khổ... sẽ mất đi ý nghĩa.

Nhưng vì sao anh lại hoang mang như thế, giống như tối hôm Mục Giác qua
đời, nỗi đau quá lớn đè nặng đến nghẹt thở, khiến con người trở nên hoang
mang, mất cảm giác.

Khi anh ý thức được thì nhận ra mình đang đứng trên đường, buổi tối, lượng
xe cộ qua lại trên con đường này không nhiều, sau lưng anh, quán mì bò vẫn
đèn đuốc sáng choang, mùi canh thơm phức vẫn đủ để người qua đường
phải dừng lại, nhưng có gì đó đã khác.

Đừng quay đầu, một khi quay đầu thì mày sẽ biến thành cột muối, đó là câu
trong Kinh thánh.

Thiên thần đã cảnh cáo Lot về thành phố Sodom, mưa lưu huỳnh và lửa sẽ
tiêu diệt thành phố của tội ác này, nhưng anh không thể quay đầu, bắt buộc
không được nghĩ gì cả, chỉ được nghe sự chỉ dẫn của các thánh thần, một
lòng một dạ tiến thẳng về phía trước.

Nhưng thiên thần không biết rằng người phàm lại khác, lẽ nào vợ của Lot
không tin thần sao? Lẽ nào bà nghi ngờ sự chỉ dẫn của thần? Chưa chắc là
thế, nhưng vì sao bà vẫn quay đầu lại? Vì ngoài tín ngưỡng ra, bà còn rất

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.