KHÔNG GIAN SONG SONG - Trang 465

Chương 61

“Mục tiên sinh, ý ngài là... ban nãy có lẽ tôi chưa hiểu cho lắm.” Người phụ
trách phòng thí nghiệm nhìn anh vẻ ái ngại, đẩy gọng kính trên mũi lên,
gượng cười nói. “Tôi rất xin lỗi, ngài có thế nói lại không?”

Mục Dục Vũ nhìn ông ta, ánh mắt bình tĩnh, nói ngắn gọn: “Tôi muốn thỉnh
giáo anh, nếu tôi uống Mxxx lần nữa, thì kết quả xấu nhất là gì?”

“Ngài không cai nghiện được à? Tha thứ cho tôi mạo muội hỏi thẳng, vì ở
chỗ tôi không có ai đo được số liệu chuẩn xác, ngài nói thế tức là loại thuốc
gây ảo giác này có thể khiến người ta nảy sinh sự dựa dẫm về mặt tâm lý,
mà cường độ rất mạnh?” Ông ta ngừng lại rồi hỏi: “Đủ để người có ý chí
mạnh như ngài khó chống cự nổi?”

“Không, tôi chỉ là cần...” Mục Dục Vũ ngừng lại rồi quay đầu đi. “Vì một
nguyên nhân của riêng tôi, tôi cần vào ảo giác đó để tiện xác định một số
thứ.”

“Nhưng có gì mà phải xác định trong ảo giác?” Đối phương cố gắng giữ lịch
sự, nhưng lúc nói ra câu đó, ông ta đã tỏ rõ vẻ không tán thành. “Tiên sinh
này, tôi xin nhắc nhở, ảo giác không phải thứ đáng tin để ngài dựa vào đó
mà phán đoán…”

“Điều này đương nhiên là tôi biết.” Mục Dục Vũ cắt ngang. “Anh chỉ cần trả
lời nếu tôi uống lần nữa thì kết quả xấu nhất là gì?”

“Những liệu trình điều trị trước đó của ngài có thể sẽ trở thành vô hiệu, đồng
thời, Mxxx rất dễ khiến não bộ bị ảnh hưởng, tim co giật, não tụ máu, theo
tôi biết thì kết quả xét nghiệm lần trước của ngài đã không mấy lạc quan
rồi.” Người đàn ông trung niên lại nghiêm túc đề nghị: “Cho dù là vì nguyên
nhân nào, tôi đều không cho rằng đây là một hành vi lý trí, tiên sinh ạ.”

Mục Dục Vũ trầm tư một lúc rồi nói: “Tôi hy vọng liều lượng sử dụng lần
này sẽ do anh kiểm soát, như thế chúng ta có thể khống chế sự nguy hại
trong phạm vi nhỏ nhất.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.