KHÔNG GIAN SONG SONG - Trang 51

“Bất kỳ ca phẫu thuật nào cũng có nguy hiếm, thưa tiên sinh, nhưng nếu cứ
trì hoãn thì chỉ số đó sẽ càng lúc càng thấp.”

Mục Dục Vũ trầm tư, lát sau khàn giọng nói: “Tôi biết, tôi sẽ gắng sức
thuyết phục bà.”

Anh cúp máy, trả điện thoại lại cho thím Dư, thở dài bảo: “Chuẩn bị xe, lát
nữa tôi sẽ đến bệnh viện.”

“Vâng thưa tiên sinh.” Thím Dư lo lắng nhìn anh, khẽ nói: “Hay là, ngài ăn
chút gì đó trước, lão phu nhân sẽ không vui khi thấy ngài để bụng đói...”

Mục Dục Vũ gượng cười. “Thôi được, cho tôi một ly sữa và một miếng
sandwich...”

Anh chưa dứt lời đã thấy mặt thím Dư biến sắc, bất giác quay đầu lại thì
thấy Diệp Chỉ Lan mặc áo ngủ, đang lén lén lút lút thò đầu ra ngoài cầu
thang. Hẳn nhiên cô ta đã nghe thấy cú điện thoại ban nãy, vì trên mặt còn
lưu lại vẻ sung sướng đắc thắng chưa tan biến, trong tích tắc đối mặt với
Mục Dục Vũ, cô ta lập tức sợ sệt lùi lại một bước.

Lúc này Mục Dục Vũ không có tâm trạng tính sổ với cô ta. Anh xoay người
về phòng, nhanh chóng tắm rửa, mặc bộ quần áo mà mẹ nuôi thích anh mặc
rồi đi thẳng ra cửa. Thím Dư đuổi theo đưa túi giấy đựng bữa sáng cho anh,
vệ sĩ đứng cạnh mở cửa cho anh. Mục Dục Vũ đi qua khu vườn rộng có bồn
phun nước trang trí, tài xế đã ngồi đợi anh sẵn trong xe.

Trên đường, Mục Dục Vũ gọi điện thoại cho trợ lý và mấy vị giám đốc, dặn
dò qua loa công việc, sau đó mới mở túi giấy ăn bữa sáng. Sandwich làm rất
ngon, bánh mì nướng vừa độ, trứng rán thơm lừng, rau xà lách ăn kèm cũng
rất tươi ngon, thêm vị nước xốt cũng rất tuyệt. Nhưng không hiểu vì sao,
Mục Dục Vũ chi nhìn qua mà không muốn ăn.

Anh nhìn tài xế phát hiện ra là một người khác vừa mới thay ca, liền hỏi:
“Lão Trần, hôm nay đến anh à?”

“Vâng, tiên sinh, hôm nay là ca trực của tôi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.