KHÔNG GIAN SONG SONG - Trang 518

Tiểu Siêu vội gật đầu, càng kiên định áp sát Mục Dục Vũ hơn.

Ba người họ nhanh chóng đến mộ phần của Mục Giác. Trợ lý Lâm và những
nhân viên cùng quản lý khu mộ đã đợi ở đó. Thấy họ đến, trợ lý Lâm chạy
lại, cười nói: “Tiên sinh, năm mới tốt lành.”

Anh ta quay sang nói với Nghê Xuân Yến: “Nghê tiểu thư, tiểu thiếu gia,
chúc năm mới vui vẻ.”

Nghê Xuân Yến đỏ bừng mặt, ấp a ấp úng nói: “Tết... tết vui vẻ.”

“Được rồi, mọi người đều tốt đẹp.” Mục Dục Vũ nói tiếp: “Tết nhất, cậu vất
vả quá, bận hết hôm nay tôi sẽ cho cậu nghỉ ba ngày.”

“Thế thì tốt quá.” Trợ lý Lâm thấy sếp như gió xuân phơi phới, cười toe toét
nói thêm: “Nếu thưởng nhiều hơn thì càng tốt ạ.”

“Để xem hôm nay cậu làm ăn thế nào.” Mục Dục Vũ cười hỏi: “Chuẩn bị
xong hết chưa?”

“Xong hết rồi ạ.”

“Thế thì chúng ta bắt đầu.” Mục Dục Vũ ra lệnh.

“Vâng.”

Anh dẫn Nghê Xuân Yến đến thắp nhang trước, sau đó đích thân đốt pháo.
Sau đợt pháo nổ vui tai, trợ lý Lâm chỉ đạo mọi người đến khai mộ. Nghê
Xuân Yến trợn mắt há miệng, kéo tay Mục Dục Vũ, lắp bắp hỏi: “Đây... làm
gì thế ạ? Mẹ anh chẳng phải đã yên mồ rồi sao, sao lại mở mộ, định dời sang
chỗ khác à?”

Mục Dục Vũ nói: “Không, có thứ này rất quan trọng với mẹ anh, bắt buộc
phải chôn cùng bà, nếu không bà sẽ hiện về trong mơ làm phiền anh mất.”

Nghê Xuân Yến sửng sốt nhìn anh.

Mục Dục Vũ mỉm cười, xoa tay cô, dịu dàng nói: “Còn nhớ tấm hình lần
trước chúng ta tìm thấy ở căn nhà cũ của mẹ anh không? Người đàn ông

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.