KHÔNG GIAN SONG SONG - Trang 66

nhóc con quan chức. Vì bài báo cáo quá xuất sắc nên thầy giáo nghi ngờ,
thằng nhóc kia lại là một kẻ nhát gan, không bao lâu đã khai anh ra.

Ngôi trường anh theo học là trường trung học trọng điểm hàng đầu của tỉnh,
nổi tiếng với tỷ lệ tốt nghiệp đạt một trăm phần trăm. Hành vi kinh doanh
gian lận này đã vi phạm nghiêm trọng nội quy của nhà trường. Khi chuyện
này bung bét, Mục Dục Vũ đã tin rằng, anh sẽ bị đuổi học, và mẹ nuôi sẽ đá
anh ra khỏi nhà.

Khi đó anh bình tĩnh phân tích, Mục Giác nuôi anh chẳng qua chỉ để chứng
minh rằng một người phụ nữ độc thân như bà cũng có thể nuôi dạy con tốt.
Bà dạy nhạc ở trường cao đẳng, bình thường xuống lầu mua tương cà mắm
muối cũng phải ăn mặc chỉnh tề, bây giờ anh làm bà mất mặt như vậy,
chuyện nhận nuôi đã mất đi ý nghĩa, Mục Giác chắc chắn sẽ bỏ rơi anh như
bao người khác.

Con người ai mà chẳng ích kỷ, bỏ rơi một đứa trẻ có là gì? Không ai có
nghĩa vụ phải gánh vác cuộc đời của một thiếu niên mười sáu tuổi cả.

Anh nhanh chóng tính toán số tiền tích lũy mấy năm nay và cả cách kiếm
tiền sau này. Anh cũng hơi yên tâm, vì cho dù phải lang thang ngoài đường
một lần nữa thì anh cũng sẽ không bị chết đói.

Nhưng lúc đó suy cho cùng anh cũng chỉ là một thiếu niên, bề ngoài tỏ ra
ung dung bình thản nhưng trong lòng cũng sợ hãi, thậm chí còn hối hận nghĩ
rằng nếu biết sớm thì khi chọn khách hàng đã không chỉ nghĩ đến tiền, mà
phải tìm hiểu kĩ tính cách của kẻ đó.

Nhưng cách xử lý của Mục Giác khiến anh rất bất ngờ.

Trước mặt anh, người phụ nữ vốn thanh cao ấy đã cúi đầu xin lỗi lãnh đạo
nhà trường và chủ nhiệm lớp. Sau đó, không biết bà đã nhờ ai thuyết phục
để nhà trường nể tình Mục Dục Vũ luôn là học sinh xuất sắc, giảm nhẹ hình
phạt của anh, cho anh tiếp tục theo học.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.