KHÔNG GIAN SONG SONG - Trang 73

ngoan, chúng ta không sợ anh ấy, anh ấy là người tốt, con nhìn kìa, anh ấy
cười với con kìa, không sợ, Tiểu Vũ, cười một cái, mau lên.”

Down.load tại fan.page.ngôn.tình.miễn.phí.

Mục Dục Vũ bất mãn cau mày, vờ như không nghe thấy lời mẹ nuôi nói.

Lúc cậu nhóc kia bán tín bán nghi lén nhìn sang, Mục Dục Vũ liền lạnh lùng
cười với cậu ta, cậu nhóc giật mình “á” một tiếng, trái táo trong tay suýt thì
rơi xuống đất.

Thế mới đúng chứ, nếu ngay cả một tên ngốc cũng không biết sợ anh thì anh
làm sao quản lý được đám người IQ cao kia? Mục Dục Vũ hài lòng mỉm
cười, đứng lên chỉnh lại âu phục, nói với mẹ nuôi: “Con về trước đây, công
ty còn có việc.”

“Đi nhanh đi.” Mục Giác trách móc: “Con làm bộ dạng quái dị hù dọa ai
đấy, thật là... Tiểu Siêu, chúng ta không sợ, dì còn có rất nhiều món ngon, lát
nữa cho con hết.”

“Có... thạch hoa quả chua chua ngọt ngọt không?”

“Cái này...” Mục Giác cố ý tỏ ra khó xử. “Hình như không có. Làm sao đây,
không có thạch thì Tiểu Siêu không thích dì nữa sao?”

“Không đâu, không đâu.” Cậu ngốc ra sức lắc cái đầu. “Chị sẽ mua cho con,
hay là... hay là lần sau con mang tới cho dì ăn?”

“Được chứ, ngoan quá.” Mục Giác nở nụ cười hiền từ, quay sang gọi Mục
Dục Vũ lại: “Con đợi đã, lúc ra ngoài nhờ ai mua cho nửa cân thạch, Tiểu
Siêu thích loại nào?”

“A! Có Hỷ Chi Lang không?” Cậu ngốc tò mò hỏi.

“Có, mua loại Hỷ Chi Lang mà Tiểu Siêu muốn nhé.” Mục Giác cười, gật
đầu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.