KHÔNG KẾT HÔN LIỆU CÓ CHẾT? - Trang 257

Mẹ anh hiểu ý, vỗ nhẹ lên vai cô: “Các bác muốn tận mắt được gặp

cháu, cháu đã phải trải qua bao vất vả như thế nhưng vẫn trở thành được
một nữ nhà văn sáng giá. Có thể thành con dâu, các bác rất vui mừng. Còn
Bình Tử không giống cháu, nó là con một, trước đây nó cũng được nuông
chiều lắm, mong cháu sau này cũng phải nhân nhượng cho nó.”

Đường Đường nghe xong mấy lời này, nước mắt bỗng nhiên chảy giàn

giụa.

Bình Tử chuyển hướng: “Lễ gặp mặt cho con dâu đâu ba mẹ?”

“Ừ, làm sao mà quên được!” Mẹ anh được nhắc nhở, quay người sang

lấy trong túi ra một chiếc vòng ngọc rồi đeo vào tay cô.

Đường Đường giật mình từ chối, “cháu không dám nhận đâu!”

Ba anh nói: “Cháu cứ nhận đi, chiếc vòng này là của mẹ bác, năm đó

mẹ bác đã trao cho mẹ Bình Tử, bây giờ nó là của cháu. Hai bác cũng gửi
gắm Bình Tử cho cháu!”

Cô lắc đầu, miệng nói không ngớt: “Cháu tạm thời vẫn chưa nói đến

chuyện có kết hôn hay không. Hơn nữa sau này hai bác có thể không được
ôm cháu nội đâu. Cháu không dám nhận ạ!”

Hai ông bà lặng người.

Ba anh quan sát cô một lúc rồi mới nói: “Chuyện cháu không còn khả

năng sinh nở bác đã biết. Sau này hai đứa kết hôn, muốn có con thì nhận
nuôi một đứa cũng được. Bác và bên thông gia cùng trông cháu cho. Cháu
còn suy nghĩ gì nữa? Hay tại Bình Tử đối với cháu chưa đủ tốt, cháu không
tin nó?”

Đường Đường lắc đầu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.