trọng lắm. Nếu mi là cái vỏ và cũng là con vật, mọi sự phải hoàn hảo. Sự
chính xác sẽ cứu vớt mi.
Cô nghe một loạt đạn giòn giã kéo dài rất lâu rồi tắt hẳn. Và ngay sau đó
tiếng một thằng nhóc.
- Roca, buông súng xuống.
Manuel Roca quay đầu lại. Ông thấy Tito đứng cách mình vài thước. Chĩa
khẩu súng ngắn vào ông.
- Nằm im, và ném súng đi.
Một loạt đạn khác nổ ra từ bên ngoài. Nhưng thằng nhóc không cử động, nó
đứng đó, chĩa súng. Dưới trận mưa đạn này, cả hai đều bất động, nhìn nhau
chằm chằm, như cùng là một con thú tưởng như đã ngừng thở. Manuel Roca,
nửa người nằm dưới đất, nhìn thẳng vào đôi mắt thằng nhóc, đứng đó lộ liễu.
Ông cố hiểu xem đây là thằng con nít hay thằng lính, đây là lần đầu hay lần
thứ một nghìn nó nhập trận, và có hay không một đầu óc ở mũi súng ngắn
này hay chỉ là một bản năng mù quáng.
Ông thấy cái nòng súng ngắn hơi rung rung một cách khó nhận ra, như thể
nó vẽ nguệch ngoạc cái gì nhỏ xíu trong không khí.
- Chú em, bình tĩnh đi nào, - ông nói.
Chậm rãi, ông đặt khẩu súng xuống đất. Lây chân hất nó vào giữa căn
phòng.
- Mọi sự tốt thôi, chú em à, - ông nói.
Tito vẫn cứ nhìn ông chằm chằm.
- Roca, câm mồm đi. Và nằm im đó.
Một tràng đạn khác nổ ra. El Gurre làm việc có phương pháp mà. Thằng
nhóc chờ ngưng tiếng súng, không hạ khẩu súng ngắn, không hạ ánh mắt.
Khi thấy im ắng trở lại, nó liếc nhìn về phía cửa sổ.