KHÔNG LỐI THOÁT - Trang 126

Bobbseys ở nhà

Một buổi tối nọ, Kathleen chỉ cho Mercedes và Frances tự chơi trong lúc

cô viết nốt lá thư cho Cha - “…Trường học rất tuyệt vời… có nhiều thứ vui
lắm…”. Đến lúc này thì cô thấy những cuộc chuyện trò của họ đỡ bị phân
tán hơn là sự im lặng đầy hiếu kì của họ.

Frances đang nắm dây cương cỗ xe ngựa mà chúng làm từ ga trải giường

của Kathleen. “Khi em lớn lên em sẽ có thật nhiều tóc, em sẽ là trùm, em sẽ
hát và sẽ ăn kẹo.”

Mercedes thì đang giả vờ làm một bà mẹ với các con của mình. “Chị

cũng vậy, khi nào lớn chị sẽ đến Old Country để thăm Sitdy và Jitdy.”

“Em nữa!”
Kathleen dừng bút và ngẩng lên. “Họ đâu có ở Old Country, các em đang

nói gì vậy?”

Frances tặc lưỡi cho con ngựa dừng lại, Mercedes dỗ dành em bé khỉ và

trả lời, “Đúng rồi, bởi vì họ quá giàu có…”.

“Nhưng họ nhớ những trái cây và kim cương…”.
“Họ đang sống mạnh khỏe ở Sydney đấy”, Kathleen nói.
Frances chớp mắt và con ngựa biến mất, các em bé đông cứng lại như

tượng sứ và nghểnh cổ tò mò trong vòng tay Mercedes “…Mẹ nói là…”

“Chị không quan tâm bà ấy nói gì, họ sống ở Sydney và họ ghét chúng

ta, họ là những tên ngốc thối nát và chúng ta sẽ sống tốt hơn nếu không có
họ”. Kathleen ném cây bút chì lên bàn và đứng dậy. “Giờ chúng ta đọc gì
nào?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.