KHÔNG LỐI THOÁT - Trang 157

thật nhẹ thật khẽ, nhưng rồi cô bé bắt đầu cười ngặt nghẽo, người cô run
lên. Cô áp tay mạnh hơn vào mặt và cố ngừng lại nhưng không tài nào
cưỡng lại được. Giống như cơn buồn tiểu bạn gặp phải khi đang chơi ngoài
sân và không chịu vào nhà đi vệ sinh vậy - nước sẽ ồ ạt tuôn ra tuôn ra và
điều này tuy hoàn toàn giải tỏa những bức bách trong bạn nhưng nó cũng
khiến bạn mất mặt vô cùng.

Frances thì có thừa nước. Nhưng còn có gì tệ hơn khi cái chuyện nực

cười kỳ quặc này lại xảy đến ngay tại đám tang của mẹ cô, chỉ cách hai
ngày sau đám tang của chị cô, chỉ hai ngày sau những lễ rửa tội và cái chết
của - ôi không, cô chảy cả nước mắt vì cười quá nhiều và giờ nước mắt
đang dần thấm đẫm đôi bao tay cotton của cô. Frances chờ đợi bàn tay cha
túm lấy gáy cô và sau đó lôi xềnh xệch ra khỏi nhà thờ khiến cho cô xấu hổ
không để đâu cho hết. Nhưng những gì cô bé nhận được lại là một cái vỗ
nhẹ vào đầu - bởi bàn tay cảm thông đầy thấu hiểu của cha, và chiếc khăn
tay đẫm nước mắt từ chị cô. Frances kinh ngạc. Họ nghĩ mình đang khóc.

Trong khoảnh khắc này Frances rút ra được một điều có thể giúp cô sống

sót và sống yên đến cuối đời, đó là điều này có thể giống điều nọ, thực tế
của một sự việc không cần thiết phải liên quan gì đến bản chất của sự việc
đó. Trong khoảnh khắc này, thực tế và bản chất sự việc hoàn toàn tách biệt
nhau và bắt đầu lang thang như trong truyện cổ tích, chờ đến khi được gắn
kết lại bởi người sở hữu bí mật đã làm chúng tách rời nhau ra.

Nói đơn giản là Frances đã học được cách nói dối.
Trong tất cả các bí mật của Frances, chuyện về Ambrose là lớn nhất. Nó

cũng là món quà to nhất dành cho Lily.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.