KHÔNG LỐI THOÁT - Trang 19

“ Lạc hậu, đúng không?”
“Em có thích hắn không?”
“Em chưa gặp ông ta bao giờ.”
“Thật là…cổ hủ, tàn nhẫn!”
“Đó là truyền thống mà.”
“Hắn ta trông như thế nào?”
“Già rồi.”
“Ôi Chúa ơi!”
Họ nắm tay nhau đi trở về đường Old Pier, bên phải, mặt trời đang hờ

hững lặn dần xuống, còn bên trái, những cột khói từ nhà máy sắt thép
Dominion phun trào vào buổi làm việc của một ngày mới. Những hạt tuyết
màu cam nhẹ bắt đầu rơi.

Sydney rất nhỏ, lúc đó có vài người đã nhìn thấy họ đi với nhau và lời

đồn truyền tới tai bà Mahmoud, nhưng bà giấu không cho ông Mahmoud
biết. Materia bị cấm tuyệt đối không được giao du với người chỉnh đàn
piano. Cô bị kiểm tra kĩ lưỡng. “Nó có đụng vào con không? Con có chắc
không?” Các nữ tu luôn cảnh giác cao độ, Materia không bao giờ được ở
một mình và vào buổi tối thì mẹ cô sẽ khóa cửa phòng ngủ của cô lại.

Lúc họ cập bến cảnh Sydney, Materia chỉ mới sáu tuổi và bố cô đã nói

“Nhìn kìa. Đây là Thế giới mới. Ở đây mọi thứ đều có thể.” Cô còn quá
nhỏ để có thể nhận biết được rằng ông đang nói với các anh của cô, do đó,
vào đêm sinh nhật thứ mười ba, cô trèo khỏi cửa sổ phòng ngủ và rời khỏi
Old Country mãi mãi.

“Em gái nhỏ từ vùng Lebanon, hãy đến với anh”. Ngày 17 tháng 2 năm

1899, một đêm không trăng. “Anh là hoa hồng của Sharon, là những bông
hoa lily của thung lũng”. Họ bắt đầu lên đường trước khi bình minh lên trên
một con ngựa thuê và cưới nhau vào ngày hôm đó tại Irish Cove, buổi lễ
được tiến hành theo kiểu Thiên chúa giáo và được dẫn dắt bởi một vị giáo
sĩ vốn là cựu hải quân. Ông không hề có câu hỏi nào, đổi lại ông được một
bình rượu. Cô dâu của anh, đôi môi em như một tổ ong, và mật ngọt, và sữa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.