KHÔNG LỐI THOÁT - Trang 202

“Không!”
“…nhưng sau đó nó đã gặp được Chúa Giêsu và Người đã chữa lành cho

nó.”

Frances lấy cây bút máy từ trong túi áo choàng của cô. Lily ngồi nhìn và

chuẩn bị tư thế xông vào chụp lấy con búp bê để giải cứu cho nó nếu cần.
Frances nhẹ nhàng giữ con búp bê ngoài tầm với của Lily, nhưng vẫn giúp
cô bé yên tâm bằng cách nghiêng con búp bê để Lily có thể nhìn thấy được
sự phục hồi nụ cười cho Tả-Tơi. Frances vừa hát vừa làm “Cô Polly có một
con búp bê bị ốm, cô gọi bác sĩ nhanh chóng đến. Vị bác sĩ thở dài và lắc
đầu, ông ấy nói với cô Polly rằng nó đã chết.”

Lily tru tréo lên “Frances, đó không phải là lời của bài hát!”
Frances trả con búp bê lại, “Này.”
“Sao chị lại vẽ miệng của nó màu xanh?”
“Nó ở trong nước quá lâu nên môi nó chuyển sang màu xanh.”
“Nhưng còn lúc nó ấm lên thì sao?”
“Không đâu.”
“Frances!”
“Chị không giúp được đâu Lily”, Frances lý luận. “Chính em là người đã

làm hư hết nửa cái mặt của nó. Chị sửa nó lại, chỉ vậy thôi, nhìn nó sẽ rất kì
cục nếu không có miệng. Thật là một con bé không biết ơn gì cả!” Lily
nhìn chằm chằm vào Tả-Tơi.

“Cám ơn chị, Frances.”
“May cho em là nó không chết đuối đấy!”
Lily tìm thấy một góc trong lòng mình nơi mà cô bé cảm thấy Tả-Tơi

bây giờ thân thương hơn bao giờ hết. Frances nhìn cô bé vuốt ve thứ đồ
chơi rách nát tả tơi và luồn ngón tay mình vào mớ tóc lưa thưa.

“Lily…”, Frances nói bằng một giọng điệu thân thiện dụ dỗ, “Em biết

sao không? Cha về lại lều rồi đấy, có một cái máy chưng cất rượu nữa, ông
ấy là một người buôn rượu lậu.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.