KHÔNG LỐI THOÁT - Trang 231

dưới mấy đường kẻ ngang dài rồi viết một cái tên ở dưới đó. Cái tên treo
lặng lẽ ở đó như một thứ trái cây khô.

Sự kiên nhẫn của Mercedes cho việc này là có hạn, cô bé định làm cha

ngạc nhiên vì điều này, ông không bao giờ nói gì về gia đình của mình trừ
việc nói rằng họ đều đã chết. Có thể cô có thể phục hồi lại cho cha một
mảnh kí ức nào đó mà ông đã mất.

Sau bữa ăn tối hôm đó, Lily chạy lên và thấy Mercedes đang cặm cụi tỉ

mỉ đồ mực lại cho mấy đường kẻ bằng bút chì.

“Cám ơn chị vì bữa tối, Mercedes!”
Mercedes nhìn lên coi Lily có ý gì không, nhưng Lily không bao giờ cố

tình độc ác, Mercedes biết điều đó và cảm thấy hối hận vì sự nghi ngờ của
mình. Cô quay trở lại làm việc và chỉ nói “Ừ.”

Lily chạy đến và nhìn qua vai Mercedes một cách hào hứng.
“Sao nó không giống cái cây chút nào hết vậy chị?”
“Cây chỉ là một cách nói thôi, Lily. Nếu nó mà nhìn giống cái cây thì nó

thành tác phẩm nghệ thuật mất rồi. Đây là một kiểu biểu đồ.”

“Giống bản đồ hở?”
“Cũng giống vậy.”
“Có kho báu không?”
“Mỗi cái tên là một kho báu.”
“Nó dẫn đến đâu?”
“Bản đồ cũng chỉ là một cách nói thôi, nó không dẫn đi đâu hết”.

Mercedes ngả lưng ra ghế “Có lẽ là theo một cách nào đó thì cũng có, nó
dẫn chúng ta đi vào quá khứ. Nó nói cho chúng ta biết mình từ đâu đến,
nhưng nó không cho mình biết mình đang đi đâu. Chỉ có Chúa mới biết
điều đó.”

“Em ở chỗ nào?”
“Em ở ngay đây, cùng hàng với chị và Frances và Kathleen, cầu Chúa

phù hộ cho linh hồn chị ấy!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.