KHÔNG LỐI THOÁT - Trang 242

“Chị Mercedes chỉ đang bị tổn thương thôi, tất cả chỉ có vậy thôi Lily,

chị ấy không cố ý đâu. Chị ấy yêu em mà. Tất cả chúng ta đều yêu em.”

Lily không thể cưỡng lại việc nhìn vào tác phẩm nghệ thuật của mình

một lần nữa, cô bé mở cuộn giấy ra và thò tay vào dưới đống mền gối để
tìm cái tượng dạ quang. Cô và Frances ngồi xem bức tranh dưới ánh sáng
của tượng Đức mẹ. “Em là một họa sĩ giỏi đấy Lily, chị thích mấy con sâu
lắm.”

“Cám ơn chị!”
“Có cái gì trong rương kho báu vậy?”
“Kho báu”
“Kho báu gì?”
“Ambrose.”
“Lily, Ambrose chỉ là một câu chuyện thôi!”
“Em biết.”
Đức mẹ đang mất dần ánh sáng, bọn trẻ không thể nhìn thấy bức tranh

nữa, đã đến giờ đi ngủ, Frances cuộn tờ giấy lại.

“Chị định làm gì với nó vậy Frances?”
“Tụi mình không muốn Mercedes thấy nó nữa, chắc là chị phải đem nó

đi vứt hoặc đốt nó đi.”

“Không!”
“Suỵt. Chúng ta không thể giữ nó được.”
“Mình chôn nó đi cũng được mà.”
Frances suy nghĩ… “Trong vườn.”
Lily và Frances đang lén lút trong vườn và làm việc dưới ánh sáng thận

trọng của một mẩu nến, Đức mẹ Đồng Trinh đang nằm trong túi Lily.
Chúng cùng nhau khiêng tảng đá to ra - một thảm họa cho cộng đồng
những loại động vật thân mềm đang chạy tán loạn khắp mọi hướng. Lily
lấy làm lạ là sao chúng có thể chui xuống dưới đó mà không bị tảng đá đè
nát.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.