KHÔNG LỐI THOÁT - Trang 279

“Tốt. Được rồi. Mẹ phát điên vì xấu hổ về những gì bà đã làm với người

đàn ông từ Coke Ovens. Phần vì mẹ đang sắp chết vì vết thương gây ra do
cha đã dùng lưỡi lê mổ bụng bà để lấy em và Ambrose ra.” Bây giờ bạn
bình tĩnh nhé. “Lúc đó là nửa đêm. Cha để mẹ ngủ, và đi gọi bác sĩ. Nhưng
mẹ vẫn có thể ngồi dậy dù vết thương vẫn hở.” Frances chuyển sang giọng
ma quái của câu chuyện con mèomắt-cam, cũng là giọng nó dùng để nói sự
thật. “Lúc đó chị đang đứng ở cửa số phòng ngủ của chị trong chiếc đầm
ngủ sọc của mình. Chị thấy mẹ dưới suối. Ambrose đang nằm dưới đáy
sông. Mẹ đang định làm y như vậy với em, nhưng mẹ nhìn lên và thấy chị
đang nhìn nên bà ngừng lại. Trăng rất rất sáng và chị cứ đứng nhìn bà như
vậy cho đến khi cha đến và lôi bà vào nhà cùng em. Sau đó thì bà chết.”

“Tội nghiệp mẹ quá,” Lily thổn thức.
Sau cùng Frances đã có thể chớp mắt, “Tội nghiệp mẹ sao? Bà ta đã cố

giết em đấy, đồ ngốc. Chính chị là người đã cứu em đây nè.”

“Sao chị không cứu mẹ.”
“Không ai cứu được mẹ cả.”
“Chị đã cứu em.”
“Đúng vậy, ngốc ạ, chị đã cứu em.”
Lily ôm lấy Frances, “Cảm ơn chị, Frances. Cha có biết không?”
“Chuyện chị đã cứu em? Có.”
“Cha có biết ông không phải là cha ruột em không?”
“Có, nhưng em không được nhắc đến chuyện đó đâu Lily, cha sẽ đau

lòng lắm. Vì dù em không phải con ruột của cha, nhưng ông ấy còn yêu em
hơn cả bọn chị nữa.”

“Ông cũng yêu chị mà, Frances.”
“Đúng, nhưng ông yêu em nhất.”
“Em muốn cha cũng yêu chị nhất nữa.”
“Không sao đâu, Lily, mọi chuyện nên như thế mà.”
“Em yêu chị nhất, Frances.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.