KHÔNG LỐI THOÁT - Trang 290

nhìn Frances như thế. Đó không phải là cha nữa. Không phải cha của nó.

“Chị ấy là gái hư sao?” Frances, với giọng điệu giúp đỡ. Àaaa, vậy là

đúng rồi. Nhìn ông ấy kìa, đỏ bừng hết lên y như ngọn nến Phục Sinh rồi.

James nhẹ nhàng nói với Frances, “Đi với ta.”
Frances nhún vai và đứng dậy, lãnh đạm, toét miệng cười với Mercedes.
Mercedes lấy tay che mặt mình. James bảo Mercedes, “Đưa em con ra

ngoài một chút đi.”

“Đi nào, Lily.”
Lily nhíu mày không muốn nhưng nó phải nghe lời.
Frances thong thả băng qua căn phòng đi về phía James, ông cuối cùng

cũng đã chấm dứt cái cảnh Frances thong thả đi về phía mình bằng cách
chộp lấy cổ nó và ném nó qua cánh cửa. Mercedes đẩy Lily ra cửa trước.

“Mình đi đâu vậy, chị Mercedes?”
“Ra ngoài.”
“Em đã làm bể món đồ xinh đẹp của chị.”
“Chị không quan tâm, Lily, làm ơn cứ đi đi” - chúng đi xuống bậc thang

cổng vòm.

“Frances đã dán nó lại nhưng chính em đã làm bể nó và em cũng đã xé

sách của chị, em không cố ý đâu.”

“Chúng chỉ là đồ vật thôi, Lily, không quan trọng.”
Lily rất khó khăn mới theo kịp, nhưng nó không có sự lựa chọn,

Mercedes đang nắm chặt cổ tay nó. “Em xin lỗi, Mercedes.” Không trả lời.

“Mercedes…”
“Đủ rồi đó, Lily.”
Chúng lôi nhau đi qua khắp thị trấn cho đến khi đến được vách đá phía

trên bờ biển. Mercedes đứng nhìn chăm chăm ra biển xám. Lily ngồi trên
mép đá, hai chân buông thõng.

“Sao chưa bao giờ em nhìn thấy bức ảnh đó vậy?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.