KHÔNG LỐI THOÁT - Trang 30

Materia với bất kì ai, anh cảm thấy rất biết ơn vì họ đang sống ở một nơi
không ai biết, không phải vì anh không còn yêu cô nữa, anh rất yêu, chỉ là
dạo gần đây, anh bị đả kích vì mọi người nghĩ rằng có điều gì đó lạ lùng, họ
nghĩ rằng anh đã cưới một đứa trẻ.

Vào tháng chín thì cô đã to bè ra và trở nên vàng vọt, anh bắt đầu ngủ

trên cái võng cạnh bếp lò. “Anh chỉ muốn tốt cho em thôi cưng à, anh
không muốn lăn lộn trong lúc ngủ và làm em bé chui ra bằng khuỷu tay của
mình đâu.”

Những tiếng nện ầm ĩ vào cây đàn piano lúc nửa đêm. Không còn sự

sáng suốt, thay vào đó là nông nổi, không còn những bài hát phiền phức,
chỉ còn sự bất hòa. Những cơn thịnh nộ. Được thôi, cứ để cô ấy tự làm kiệt
sức mình đi. Đập mạnh, đập mạnh hàng giờ liền. Buổi sáng anh vẫn thức
dậy từ chiếc võng như thế anh đã ngủ rất ngon, gói phần cơm trưa, vỗ nhẹ
lên đầu cô và đạp xe đi làm trên chiếc xe với những bánh xe bằng sắt.

Vào lễ Halloween thì cô đã to bằng cái nhà. Một đêm anh vào bếp và

thấy cô đang ngồi bên bàn bếp với một tô bột làm bánh mật ong, những thứ
nguyên liệu trên bàn cho thấy vậy. Anh cảm thấy hạnh phúc, đây là lần đầu
tiên cô cố gắng nấu nướng, thậm chí anh còn hôn cô để thể hiện niềm vui
của mình, nhưng khi anh định nhúng ngón tay vào tô bột thì nó đã bị liếm
sạch nhẵn.

“Em đang làm cái quái gì vậy?”
Cô chỉ nhìn một cách khó chịu về phía trước.
“Trả lời đi.”
Cô chỉ ngồi đó, phì nộn ra.
“Chuyện gì xảy ra với em vậy? Em có biết suy nghĩ không? Em không

có gì để tự nói cho chính mình sao?”

Cái nhìn vô hồn, gương mặt nhũn ra. Anh chụp lấy cái tô.
“Hay em cũng chỉ là một đống bột thôi?” Không trả lời.
“Trả lời đi!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.