KHÔNG LỐI THOÁT - Trang 305

Nó trông như một người cá đang vẫy chào Lily trong bài hát ru xa xăm, u
buồn của đại dương, chào… Màu da nó chuyển từ trắng sang hổ phách và
ánh sáng chói lóa ấy đã khiến cho cơ thể đang nóng như thiêu đốt của Lily
trở nên dịu mát và hồng hào như sữa. Nó đặt một tay lên cửa sổ, chào…
Ambrose là mặt trời trong nước, thằng bé là ánh dương bị vùi lấp, nó đang
cất lời, đến đây Lily, đến đây nào. Chị gái của em. Và em sẽ chữa bệnh cho
chị. Một khu vườn bị khóa, một nguồn nước bị chặn, em vẫn chưa hết khát
dù uống nhiều nước. Nó tiếp, con suối trong vườn em bắt nguồn từ
Lebanon, hãy đến với em và chị sẽ được nghỉ ngơi. Rồi Lily đáp, được.

Lily đang ngủ nhưng trái tim nó lại đang rất tỉnh táo, được, chị đến đây,

Ambrose. Đợi chị nhé, em trai yêu quý, chị đang đến đây.

Lily bỏ những người ngủ trong tuyết lại rồi đi xuống lầu, băng qua nhà

bếp, ra khỏi cửa sau và leo qua những đống than ở sân sau trên đôi chân
trần. Với cái gót chân bị thương như vậy, lẽ ra nó không thể nào bước đi,
thế nhưng nó lại có thể đi và không thấy đau tí nào. Nó chỉ thấy ánh sáng
của Ambrose, đứa em trai to lớn của nó, đang đợi nó dưới sông. Thằng bé
dang rộng đôi tay. Nó đến với em mình. Thằng bé đón lấy nó trong chiếc
đầm ngủ trắng và đong đưa nó, đầu nó gối lên khoảng cong trên vai trái
trong khi cơ thể nó được ôm trọn trong cánh tay phải của thằng bé. Chưa
bao giờ nó cảm thấy ấm áp và yên bình như vậy, mắt mình đang nhắm hay
đang mở nhỉ, chuyện đó không quan trọng. Con bé hầu như không cảm
nhận được sự thay đổi giữa không khí và nước, nên phải một lúc sau nó
mới nhận ra tại sao lúc này nó lại thấy mình nhẹ hơn và vòng tay ôm cũng
dịu dàng hơn - khi thấy mái tóc mình trải ra xung quanh và thứ ánh sáng
dịu nhẹ màu cam, nó mới biết mình đang ở dưới nước, má kề vào ngực
thằng bé, cơ thể đang uốn quanh người bạn đầu tiên của mình, em sẽ đưa
chị đến căn nhà của mẹ em, đến căn phòng của người mẹ đã mang thai em -
Lily chưa bao giờ quen với việc thui thủi một mình. Chúng đi vào nước và
quay trở lại, rồi Ambrose nhấc nó ra khỏi mặt nước một lần nữa, nước tuôn
thành sông từ người nó. Thằng bé nhẹ nhàng đặt nó trên bờ sông và tim con
bé đau nhói. Nước mắt nó bắt đầu tuôn ra vì thằng bé đang rời xa nó - đừng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.