KHÔNG LỐI THOÁT - Trang 361

Boutros đang đứng cạnh cánh cửa sổ đang mở quay người lại đáp, “Con

sẽ tự đi lấy, cha.”

“Câm miệng lại và làm điều tao nói đi.”
“Tại sao chứ?”
Jameel bước đến và nện một cái rõ đau vào sau đầu Boutros, “Tại như

vầy đây.”

“Ui da.”
Jameel cười và giải thích, “Em họ của mày muốn hắn, nhóc ạ.”
Boutros không nói gì. Jameel lắc đầu, Chúa ơi, tôi phải giải thích mọi

thứ thật cặn kẽ cho đứa trẻ này, y như mẹ nó vậy - Nữ hoàng nhà chứa,
Frances chết tiệt đó, nhóc ạ, nó thích tên da đen đó.”

Boutros run rẩy. Nhưng với một người đồ sộ như Boutros, thật khó mà

nhận ra điều đó. Nó mười chín tuổi. Nó sắp hết kiềm chế nổi ý định dùng
dây nịt quật vào bố nó nữa rồi. Jameel cười nhạo Boutros, hai tay ôm lấy
mặt nó, ép chặt hai má nó và tát yêu nó, “Làm như bố nói đi, mau lên.”

Jameel ra khỏi phòng và Boutros quay trở lại bên cánh cửa sổ mở toang.

Nó cầm một cái thùng dầu cũ kỹ để trên gờ cửa và tưới cho xong những
cây cúc vạn thọ và dã yên thảo của mình.

Cái tên Boutros có nghĩa là Peter. Và Peter có nghĩa là tảng đá. Và trên

tảng đá này, Jameel đã dựng nên bình rượu của mình. Làm con trai đầu là
vận rủi của Boutros. Nó có đến bốn đứa em trai. Hầu hết bọn chúng đều
giống y như Jameel và vì vậy rất thích hợp để làm con đầu, ngoại trừ đứa
giữa rõ ràng đang có ý định trở thành một linh mục. Boutros mơ ước có thể
dành dụm đủ tiền để mua một nông trại; cưới được chị họ Frances và đưa
cô và mẹ nó, Camille, về một miền quê, nơi họ sẽ sống thật hạnh phúc. Họ
sẽ có thật nhiều con và nó sẽ yêu tất cả bọn họ, nhưng đặc biệt nó sẽ yêu vợ
nó, và làm cho những năm tháng cuối đời của mẹ nó trở thành thời gian
hạnh phúc nhất. Về bề ngoài Frances chỉ là một con điếm say xỉn ăn mặc
lòe loẹt, nhưng Boutros thấu hiểu được điều đó vì nó yêu cô và dự định sẽ
cứu lấy cô một ngày thật gần.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.